“Mặt Đất Vẫn Còn Rung Chuyển” của Đào Hiếu mở đầu bằng một tình huống đầy châm biếm, khi câu nói nổi tiếng của Voltaire về tự do ngôn luận bị đặt vào bối cảnh Việt Nam đương đại. Tác giả mượn hình ảnh Dân Đen và bà phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan đối thoại với Voltaire để tạo nên sự tương phản đầy trớ trêu, từ đó chất vấn về thực trạng tự do ngôn luận trong xã hội. Liệu việc bảo vệ quyền phát biểu, ngay cả khi ý kiến đó sai lệch hoặc ngụy tạo, có còn ý nghĩa khi chính trị can thiệp thô bạo vào cuộc sống và chân lý bị bóp méo?
Tác giả tiếp tục dẫn dắt người đọc đến một bức tranh rộng lớn hơn về sự sống hồn nhiên của vạn vật, từ cỏ cây hoa lá đến muôn loài động vật. Một thế giới cộng sinh, hài hòa, đối lập hoàn toàn với xã hội loài người – nơi mà “trí thông minh vượt trội” lại trở thành công cụ để can thiệp, tàn phá và áp đặt. Sự can thiệp ấy được thể hiện qua việc khai thác tài nguyên đến cạn kiệt, chiến tranh triền miên, và sự tranh giành quyền lực bất chấp luật pháp và đạo lý.
Trong bối cảnh xã hội đầy mâu thuẫn và bất công ấy, Đào Hiếu đặt ra câu hỏi về giá trị thực sự của câu nói Voltaire. Liệu việc bảo vệ “quyền được nói” có còn quan trọng khi xã hội đã mất đi sự hồn nhiên, khi con người chà đạp lên nhau vì lợi ích cá nhân và quyền lực? Tác giả cho rằng trong một xã hội độc tài, điều cần thiết không phải là bảo vệ quyền phát biểu cho những luận điệu sai trái, mà là đấu tranh cho một tiếng nói chung duy nhất: tiếng nói của tự do, dân chủ và nhân quyền.
Qua “Mặt Đất Vẫn Còn Rung Chuyển”, Đào Hiếu không chỉ phân tích, mà còn thách thức quan điểm của Voltaire. Ông lập luận rằng trong cuộc chiến vì tự do và công lý, sự thống nhất tư tưởng và tiếng nói là sức mạnh then chốt. Việc dung dưỡng cho những ý kiến sai lệch, dù dưới danh nghĩa tự do ngôn luận, có thể trở thành kẽ hở cho những thế lực đen tối lợi dụng và phá hoại. Tác phẩm hứa hẹn một cuộc tranh luận sôi nổi về bản chất của tự do ngôn luận và con đường đấu tranh cho một xã hội công bằng, dân chủ. Cuốn sách cũng hé lộ phần nào tư tưởng và con đường hoạt động của Đào Hiếu – một cây bút từng trải qua nhiều biến động lịch sử, từ hoạt động sinh viên đến tham gia quân đội, từ phóng viên đến nhà văn. Những trải nghiệm cuộc sống phong phú này chắc chắn đã góp phần hun đúc nên giọng văn sắc bén và đầy chất phản biện trong tác phẩm của ông.