“Mây Che Mù Mịt Biết Là Đi Đâu” của Cố Tây Tước, một tựa truyện mang đậm chất thơ, được lấy cảm hứng từ câu thơ “Vân thâm bất tri xứ” (Mây sâu chẳng biết nơi nào) của nhà thơ Giả Đảo thời Trung Đường, qua bản dịch của Tản Đà. Tựa đề không chỉ gợi lên một bức tranh mờ ảo, đầy ẩn ý mà còn khéo léo cài cắm tên nhân vật chính, Đường Vân Thâm, như một trò chơi chữ tinh tế, mang hàm nghĩa “Vân Thâm không biết đi đâu”, ẩn chứa những khúc quanh co, trắc trở trong cuộc đời anh.
Câu chuyện mở ra vào tiết Đoan Ngọ năm 1967, với sự ra đời của đứa con đầu lòng của Đường Tranh và Đàm Vân. Cậu bé, được đặt tên là Mục Lãng, mang đến niềm vui bất ngờ cho mọi người khi nở nụ cười ngay từ lúc chào đời. Đàm Vân tin rằng nụ cười ấy dành cho Trương Khởi Nguyệt, một nhân vật ẩn chứa nhiều bí mật. Tuy nhiên, hạnh phúc ngắn ngủi nhanh chóng bị bóng đen bi kịch phủ kín. Đường Tranh, cha của Vân Thâm, liên tục gặp phải những biến cố khó lường.
Mỗi lần Đường Tranh bị xử lý, Đường Vân Thâm và một giáo viên khác họ Trương đều bị liên lụy. Họ bị treo những tấm thẻ với nội dung khác nhau trước ngực và chịu hình phạt công khai. Đường Tranh, với tính cách mạnh mẽ, luôn phải chịu đựng những đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Trong khi đó, Đường Vân Thâm, dù trải qua vô vàn sóng gió, vẫn giữ được vẻ ngoài lạnh lùng, khó đoán. Hình ảnh cậu bé Vân Thâm lặng lẽ trở về nhà với tấm thẻ “Ngưu Quỷ Xà Thần” treo trước ngực, vừa khắc khoải nỗi đau, vừa cố gắng kìm nén cảm xúc để an ủi, động viên cha, gợi lên một sự đối lập đầy ám ảnh, hứa hẹn những diễn biến tâm lý phức tạp và sâu sắc.
“Mây Che Mù Mịt Biết Là Đi Đâu” không chỉ là câu chuyện về những thăng trầm trong cuộc đời của Đường Vân Thâm mà còn là bức tranh phản ánh một giai đoạn lịch sử đầy biến động. Liệu Vân Thâm sẽ tìm thấy lối thoát nào giữa những đám mây mù mịt của số phận? Độc giả hãy cùng bước vào thế giới đầy cảm xúc của Cố Tây Tước để khám phá câu trả lời.