“Mẹ ghẻ, con ghẻ” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của Hồ Biểu Chánh, cây đại thụ của văn học Nam Bộ và là người tiên phong đặt nền móng cho tiểu thuyết hiện đại Việt Nam. Tác phẩm của ông đã được nhiều thế hệ độc giả đón nhận nồng nhiệt và trân trọng, ghi dấu ấn sâu đậm trong lịch sử văn học nước nhà. Một trong những yếu tố tạo nên sức hút đặc biệt trong các sáng tác của Hồ Biểu Chánh chính là ngôn ngữ giàu màu sắc địa phương, phản ánh chân thực phong cách văn xuôi Nam Bộ những năm cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX.
Sinh ra trong một gia đình nông dân tại làng Bình Thành, tỉnh Gò Công (nay thuộc huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang) vào năm 1884 (giấy khai sinh ghi ngày 1 tháng 10 năm 1885), Hồ Biểu Chánh trải qua tuổi thơ thấm đẫm hồn quê. Từ nền tảng chữ Nho ban đầu, ông chuyển sang học quốc ngữ và tiếp tục theo đuổi con đường học vấn tại trường trung học ở Mỹ Tho và Sài Gòn. Năm 1905, sau khi đỗ Thành chung, ông bước vào con đường công danh với vị trí ký lục tại Soái phủ Nam Kỳ. Trải qua nhiều chức vụ từ thông ngôn đến đốc phủ sứ (1936), ông còn đảm nhiệm vai trò chủ quận ở nhiều địa phương. Suốt thời gian làm quan, Hồ Biểu Chánh luôn được biết đến là một vị quan thanh liêm, hết lòng vì dân, đặc biệt quan tâm đến những mảnh đời nghèo khó.
Sau khi về hưu vào tháng 8 năm 1941, ông được chính quyền Pháp mời làm cố vấn với danh hiệu Nghị viện Hội đồng Liên bang Đông Dương và Phó Đốc lý thành phố Sài Gòn, đồng thời giữ chức giám đốc một số tờ báo tuyên truyền cho chủ nghĩa Pháp-Việt. Năm 1946, sau khi Pháp tái chiếm Nam Bộ và Cộng hòa tự trị Nam Kỳ được thành lập, ông tiếp tục được mời làm cố vấn cho chính phủ Nguyễn Văn Thinh. Tuy nhiên, chỉ vài tháng sau khi chính phủ này sụp đổ, Hồ Biểu Chánh quyết định lui về quê nhà, sống cuộc đời ẩn dật và dành trọn tâm huyết cho sự nghiệp văn chương. Ông trút hơi thở cuối cùng vào ngày 4 tháng 9 năm 1958 tại Phú Nhuận, Gia Định, hưởng thọ 74 tuổi. Lăng mộ của ông hiện tọa lạc tại đường Thống Nhất, phường 11, quận Gò Vấp, thành phố Hồ Chí Minh.
Sự nghiệp sáng tác của Hồ Biểu Chánh để lại cho đời sau một kho tàng văn học đồ sộ với nhiều tác phẩm nổi tiếng như “Nợ đời”, “Bỏ chồng”, “Bỏ vợ”, “Dây oan”, “Đóa hoa tàn”, “Đoạn tình”, “Nặng gánh cang thường”, “Cay đắng mùi đời”, “Con nhà giàu”… và đặc biệt là “Mẹ ghẻ, con ghẻ” – một tác phẩm thấm đẫm tình người, phản ánh xã hội Nam Bộ xưa với những số phận đầy éo le, xót xa. Mời bạn đọc cùng bước vào thế giới đầy cảm xúc của “Mẹ ghẻ, con ghẻ” để khám phá những câu chuyện đời thường, những mảnh đời bất hạnh nhưng cũng đầy tính nhân văn.