Thẩm Huyên tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, đối diện với một tấm chi phiếu ba mươi triệu và tờ thỏa thuận ly hôn, cùng ánh mắt lạnh lùng của Mục Đình, người chồng soái ca cấm dục. Trong thế giới tiểu thuyết “Hào môn giả tình: Vợ nhỏ ngọt ngào của tổng tài”, Thẩm Huyên vốn là nữ phụ ác độc, bất chấp thủ đoạn để có được nam chính, cuối cùng thân bại danh liệt. Nhưng Thẩm Huyên hiện tại không phải nữ phụ ấy. Cô đã xuyên sách, mang theo ký ức về một cuộc đời cô độc và mỏi mệt kiếp trước, thấu hiểu kết cục bi thảm đang chờ đợi. Vậy nên, thay vì lặp lại sai lầm, cô lựa chọn ly hôn, lấy tiền bồi thường và bắt đầu một cuộc sống mới.
Thế nhưng, kế hoạch ly hôn của cô lại không diễn ra suôn sẻ như dự tính. Mục Đình, người thừa kế hào môn tài giỏi, vốn chỉ xem cuộc hôn nhân này như một giao dịch. Anh muốn ly hôn người vợ toan tính, nhưng sự thay đổi của Thẩm Huyên lại khiến anh bối rối. Cô không còn làm loạn, quấn quýt, mà luôn tìm cách giữ khoảng cách, liên tục hỏi anh về thời gian ly hôn. Sự sợ hãi, mong muốn rời xa anh cùng thái độ dửng dưng với tiền bạc khiến Mục Đình nghi ngờ, thậm chí tức giận. Phải chăng cô đã chán ghét anh đến vậy? Phải chăng cuộc sống không có anh sẽ là chuỗi ngày ăn chơi, bao dưỡng tình nhân?
Mục Đình bắt đầu quan sát Thẩm Huyên. Anh nhận ra sự mệt mỏi, chán chường ẩn sau vẻ ngoài bình tĩnh của cô. Anh nhớ lại những cử chỉ quan tâm chân thành cô dành cho ông nội anh, nụ cười rạng rỡ hồn nhiên anh chưa từng để ý. Có lẽ, ngay từ khi nào, hình bóng Thẩm Huyên đã in sâu trong trái tim anh, chỉ là anh cố chấp không nhận ra. Và giờ đây, khi cô muốn rời đi, anh mới cảm thấy bất an, không cam lòng.
Tình cảm của Mục Đình dần thay đổi. Anh nhận ra sai lầm của mình trong cuộc hôn nhân này, nhận ra những tổn thương anh đã vô tình gây ra cho Thẩm Huyên. Anh muốn níu kéo, muốn bù đắp. Bằng sự thông minh và thủ đoạn, Mục Đình tìm mọi cách trì hoãn việc ly hôn, dùng tiền bạc dụ dỗ Thẩm Huyên. Nhưng anh hiểu rằng, đó không phải giải pháp lâu dài. Cuối cùng, anh dũng cảm đối diện với tình cảm của mình, thừa nhận sai lầm và mong muốn được bắt đầu lại.
Mục Đình khi yêu cũng si tình và dịu dàng không kém gì sự lạnh lùng trước đó. Anh kiên trì theo đuổi, quan tâm và chăm sóc Thẩm Huyên. Trước tình cảm chân thành của anh, trái tim Thẩm Huyên cũng dần rung động. Cô nhận ra hạnh phúc khi được yêu thương thật lòng. Mục Đình đã viết lại câu chuyện tình yêu của họ, không còn ly hôn, không còn chia ly, chỉ còn lại ấm áp và an yên.
“Mỗi Ngày Đều Phải Ly Hôn” là câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước nhưng cũng đầy sâu sắc về hành trình thay đổi vận mệnh, tìm lại tình yêu và hạnh phúc. Thẩm Huyên, một người phụ nữ thông minh, lý trí, biết tiến biết lùi, đã để lại ấn tượng sâu đậm. Cô dám đối diện với sai lầm, dám từ bỏ khi cần thiết và dám mở lòng đón nhận hạnh phúc. Còn Mục Đình, từ một người đàn ông lạnh lùng, xa cách đã trở nên dịu dàng, ấm áp khi yêu. Câu chuyện của họ là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu, khả năng chữa lành và thay đổi con người.