“Một Câu Chọi Vạn Câu” của Lưu Chấn Vân là kết tinh của ba năm lao động miệt mài, được xem là đỉnh cao sáng tạo trong sự nghiệp của ông. Với giọng văn gần gũi, mạch lạc, tựa như những trang nhật ký dã sử thời Minh Thanh, tác phẩm vẽ nên bức tranh cuộc sống giản dị mà phong phú, hồi hộp mà xúc động. Những nhân vật trong truyện, bằng thanh âm và niềm vui riêng, đã vượt qua những khó khăn, cô độc, khẳng định sức sống bền bỉ, ngoan cường. Tác phẩm được giới phê bình đánh giá cao, coi là một điển hình cho nghệ thuật ngôn ngữ tiểu thuyết. Độc giả sẽ bắt gặp câu chuyện về lão Lý, người mang trong mình vết thương lòng từ thuở ấu thơ, sự oán giận người mẹ không phải vì nỗi đau thể xác mà vì thái độ dửng dưng của bà sau khi gây ra vết thương đó. Sự cứng đầu, nóng nảy theo lão Lý đến khi trưởng thành, thể hiện qua cách đối xử với người mẹ mù lòa, goá bụa. Lễ mừng thọ 70 tuổi của mẹ lão không xuất phát từ lòng hiếu thảo mà là một màn kịch được dàn dựng để cạnh tranh với đối thủ. Bữa tiệc ấy, với sự xuất hiện của lão Dương, lão Mã và những vị khách khác, hé lộ những mối quan hệ xã giao phức tạp, những toan tính được che giấu dưới lớp vỏ bọc xã giao.
Câu chuyện còn dẫn dắt người đọc đến với hình ảnh lão Dương, người bán đậu phụ với cách quảng cáo độc đáo bằng tiếng trống. Từ những phiên chợ quê, tiếng trống của lão Dương vang lên, len lỏi khắp các ngõ ngách, trở thành tín hiệu quen thuộc báo hiệu sự hiện diện của những bát mỳ nguội, những miếng đậu phụ thơm ngon. Bên cạnh lão Dương là lão Khổng bán bánh nướng nhân thịt lừa, lão Đậu bán súp cay và thuốc lá sợi, tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống mưu sinh nơi phiên chợ. Tiếng trống, ban đầu là nét độc đáo, thú vị, nhưng dần dà lại trở thành nỗi phiền toái cho những người xung quanh, dẫn đến mâu thuẫn và xung đột. Bốn mươi năm sau, lão Dương nằm liệt giường, trí óc vẫn minh mẫn nhưng cơ thể bất lực. Trong những ngày tháng cuối đời, ông được ông Đoàn, người bán hành, ghé thăm, khơi gợi lại những ký ức về những người bạn năm xưa: lão Khổng, lão Đậu, lão Đổng, lão Ngụy, lão Mã… Mỗi cái tên, mỗi câu chuyện là một mảnh ghép hoàn chỉnh bức tranh cuộc sống đầy màu sắc, chất chứa những kỷ niệm buồn vui, được Lưu Chấn Vân tái hiện một cách sống động và đầy ý nghĩa.
Tác phẩm còn chạm đến những suy tư sâu sắc về tình bạn, sự thấu hiểu. Câu chuyện về lão Mã, người suốt đời không tìm được tri kỷ, khiến Dương Bách Nghiệp, con trai lão Dương, trăn trở về ý nghĩa cuộc đời. Qua những mẩu chuyện nhỏ nhặt, “Một Câu Chọi Vạn Câu” khắc họa một cách tinh tế mối quan hệ giữa con người với con người, những gắn kết, những hiểu lầm, những đố kỵ… Tất cả được đan xen, hòa quyện, tạo nên một bức tranh đa dạng, phong phú về cuộc sống. Tác giả Lưu Chấn Vân đã khéo léo lồng ghép những quan điểm sáng tạo vào từng trang sách, mời gọi bạn đọc cùng khám phá, chiêm nghiệm và cảm nhận.