“Một Nỗi Đau Riêng” là một tác phẩm thấm đẫm tính nhân văn của Kenzaburo Oe, nhà văn Nhật Bản từng đoạt giải Nobel Văn học năm 1994. Tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện đầy xúc động về tình phụ tử mà còn là một bức tranh chân thực về xã hội Nhật Bản hậu chiến, về những đau thương, mất mát và cả sức mạnh phi thường của con người khi đối mặt với nghịch cảnh. Câu chuyện xoay quanh Điểu, một chàng trai trẻ chìm đắm trong sự bất mãn với xã hội, đang phải đối diện với những khủng hoảng cá nhân sâu sắc. Hành trình của Điểu cũng chính là hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, đối mặt với những lựa chọn khó khăn và chấp nhận bản thân.
Kenzaburo Oe, sinh năm 1935 trên đảo Shikoku, Nhật Bản, đã trải qua tuổi thơ trong bối cảnh chiến tranh tàn khốc. Những ký ức về một đất nước hoang tàn sau chiến tranh, đặc biệt là thảm kịch bom nguyên tử ở Hiroshima và Nagasaki, đã in sâu vào tâm trí ông và trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm sau này. Một trong những ảnh hưởng sâu sắc nhất đến cuộc đời và sự nghiệp sáng tác của Oe chính là người con trai Hikari, sinh ra với dị tật bẩm sinh. Hikari, có nghĩa là “ánh sáng”, đã trở thành nguồn sáng soi rọi cuộc đời Oe, dẫn lối ông trên con đường sáng tạo nghệ thuật và tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống.
Chính Hikari, với những hạn chế về thể chất nhưng lại sở hữu tài năng âm nhạc thiên bẩm, đã truyền cảm hứng cho Oe viết nên “Một Nỗi Đau Riêng”. Cuốn sách là lời tự sự chân thành của một người cha đối diện với nỗi đau và thử thách khi nuôi dạy một đứa con tật nguyền. Đồng thời, tác phẩm cũng khắc họa tình yêu thương vô bờ bến, sự kiên trì và hy vọng của gia đình Oe dành cho Hikari. Qua âm nhạc của Hikari, Oe tìm thấy một nguồn năng lượng chữa lành, một thứ “thần dược” xoa dịu nỗi đau của con người và mang đến niềm hy vọng cho một thế giới tốt đẹp hơn.
Oe bắt đầu sự nghiệp văn chương từ khi còn là sinh viên Đại học Tokyo. Chỉ ở tuổi 23, ông đã giành được giải thưởng Akutagawa danh giá với tiểu thuyết “Nuôi Thù”. Sau đó, ông tiếp tục gặt hái nhiều thành công với các tác phẩm như “Sự Cố Cá Nhân”, “Sổ Tay Hiroshima”, “Nước Ngập Hồn Tôi”, “Trận Bóng Đá Năm Vạn Điền Thứ Nhất”, “Trò Chơi Đương Đại”, “Hãy Đứng Lên, Hỡi Những Chàng Trai Của Thế Hệ Mới”… “Một Nỗi Đau Riêng” cùng với “Sự Cố Cá Nhân” được xem là những tác phẩm tiêu biểu nhất, phản ánh rõ nét phong cách văn chương của Oe: khởi nguồn từ những vấn đề cá nhân, sau đó mở rộng ra những vấn đề xã hội, nhân sinh và thế giới.
Viện Hàn lâm Thụy Điển, khi trao giải Nobel Văn học cho Oe, đã đánh giá cao khả năng sáng tạo một thế giới tưởng tượng đầy sức mạnh, kết hợp giữa ngụ ngôn và hiện thực để phản ánh những đau thương của xã hội đương đại. Oe đã thành công trong việc khắc họa mối quan hệ giữa con người trong một thế giới hỗn loạn, nơi trí tuệ, tình cảm, giấc mơ, tham vọng và thái độ hòa hợp với tự nhiên đan xen vào nhau. “Một Nỗi Đau Riêng” không chỉ là câu chuyện về Hikari và gia đình Oe, mà còn là câu chuyện về sự sống sót, hy vọng và tái sinh. Đó là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu thương, sự kiên trì và lòng can đảm có thể biến những khó khăn thành cơ hội, biến một đứa trẻ tật nguyền thành một nhạc sĩ tài năng. Cuốn sách chắc chắn sẽ khiến người đọc suy ngẫm về ý nghĩa thực sự của gia đình, tình yêu và sức mạnh của con tim.