Tình yêu, như Maxim Gorki đã nói, là giai điệu đẹp nhất của cuộc đời, là thứ tình cảm sâu sắc, lãng mạn, là nguồn động viên tinh thần mạnh mẽ, và cũng là điều trăn trở, thao thức của mỗi con người. Cuộc sống biến chuyển không ngừng, nhưng tình yêu chân thật vẫn luôn hiện hữu, len lỏi trong trái tim ta, trong từng kỷ niệm, ký ức. “Một Phút Dành Cho Những Chuyện Tình” sẽ đưa bạn đến với những câu chuyện tình yêu đa sắc màu, chạm đến những cung bậc cảm xúc sâu thẳm nhất.
Câu chuyện mở đầu bằng cuộc gặp gỡ đầy nghịch lý giữa Hứa Linh Quân và người cha xa cách ba mươi năm. Không phải niềm vui đoàn tụ, mà là sự ức chế khó tả ngập tràn trong anh. Ký ức tuổi thơ ùa về, ngày cha bỏ rơi mẹ con anh ra đi cùng người phụ nữ khác, để lại anh bơ vơ giữa cuộc đời đầy biến động. Từ một cậu bé mười một tuổi chứng kiến mẹ qua đời trong cô độc, Hứa Linh Quân lớn lên với những vết thương lòng khó phai mờ. Giờ đây, người cha trở về, mang theo lời đề nghị đưa anh ra nước ngoài, càng khiến anh thêm hoang mang, lạc lõng.
Hành trình từ nông trường miền Tây Bắc xa xôi về Bắc Kinh đối với Hứa Linh Quân là một hành trình đối diện với quá khứ. Chiếc túi du lịch và bao lưới ny-lông đựng vài quả trứng – món quà giản dị của vợ con dành cho cha – trông thật lạc lõng giữa những vali sang trọng dán đầy nhãn mác khách sạn lừng danh của cha anh. Sự đối lập ấy như một lời nhắc nhở về khoảng cách to lớn giữa hai cuộc đời, hai thế giới. Bữa tối xa hoa, vũ trường sôi động càng làm nổi bật sự khác biệt giữa cuộc sống hiện tại của cha anh và cuộc sống lam lũ của những người nông dân anh gắn bó.
Cuộc trò chuyện với cha tại vũ trường khơi dậy trong Hứa Linh Quân những ký ức đau buồn. Anh nhớ về những ngày tháng bị bỏ rơi, bị gán cho cái mác “Hữu phái” và phải lao động cải tạo ở nông trường Tây Bắc. Những đêm dài co ro trong chuồng ngựa, nỗi cô đơn, tuyệt vọng như vẫn còn nguyên vẹn. Dù người cha giờ đây bày tỏ sự hối hận và lo lắng cho anh, nhưng Hứa Linh Quân vẫn cảm thấy một khoảng cách vô hình giữa hai người.
Nhưng giữa những mất mát, đau thương, Hứa Linh Quân đã tìm thấy sự cứu rỗi trong tình người ấm áp của những người dân trên nông trường. Họ đã che chở, bảo vệ anh, giúp anh vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất. Thiên nhiên bao la và tình người chân thành đã chữa lành những vết thương lòng, giúp anh tìm lại niềm tin vào cuộc sống. Từ một người bị ruồng bỏ, Hứa Linh Quân đã trở thành một giáo viên được học sinh và người dân kính trọng.
“Một Phút Dành Cho Những Chuyện Tình” không chỉ là câu chuyện về tình cha con, mà còn là câu chuyện về tình yêu, sự tha thứ, và khả năng hồi sinh của con người sau những biến cố cuộc đời. Mời bạn đón đọc để cùng trải nghiệm những cung bậc cảm xúc sâu lắng trong từng trang sách.