“Ngôi Nhà Mặt Trời” của Nguyễn Thiên Ngân là tập truyện ngắn khắc họa những rung động tinh tế và sâu lắng của tình yêu tuổi đôi mươi. Với giọng văn truyền cảm, Nguyễn Thiên Ngân dệt nên những câu chuyện đọng lại trong lòng người đọc như những cơn mưa sớm dịu dàng mà chan chứa ánh sáng. Không chỉ “Ngôi Nhà Mặt Trời”, Nguyễn Thiên Ngân còn được biết đến qua nhiều tác phẩm khác như “Những phố dài ướt mưa”, “Cặp vòng mây”, “Đường còn dài, còn dài”… Mỗi câu chuyện đều là một hành trình khám phá những cung bậc cảm xúc đậm nét, chạm đến những hương thơm ký ức và khơi gợi những dư vị ngọt ngào, đắng cay của tình yêu.
Một trong những câu chuyện trong tập truyện đưa ta vào thế giới nội tâm của một chàng trai đang chìm đắm trong nỗi nhớ người yêu. Mùi dầu gội quen thuộc của cô, những sợi tóc nâu nhạt mỏng manh còn vương lại trong bồn rửa mặt, tất cả đều trở thành chứng cứ cho một tình yêu vừa vụn vỡ. Anh tỉ mẩn gom nhặt những sợi tóc ấy, cất giữ như một báu vật, rồi ngồi lặng lẽ bên bàn bếp, ánh mắt đăm chiêu như một thám tử đang cố gắng giải mã những bí ẩn đằng sau sự ra đi của người mình yêu.
Anh nhớ những buổi sáng bình yên bên cô, những bữa ăn giản dị mà ấm áp, những giây phút cùng nhau đọc sách trên sofa, cô tựa đầu vào ngực anh, thì thầm kể những điều thú vị vừa đọc được. Anh nhớ cả những lúc cô lúi húi trong bếp, tỉ mỉ chuẩn bị bữa sáng cho anh, dù không phải là những món ăn cầu kỳ nhưng lại chan chứa tình yêu thương. Giờ đây, khi tự mình chiên trứng, anh mới nhận ra sự vụng về của bản thân, trứng vỡ nát trên đĩa cũng giống như trái tim anh đang tan vỡ vì nhớ cô.
Âm thanh của bản Symphony số 9 của Beethoven vang lên, từng nốt nhạc như hòa cùng nỗi nhớ da diết trong lòng anh. Anh nhớ cô thường ngân nga bài hát “Hãy buộc một dải băng vàng lên cây sồi già” mỗi khi rửa bát hay ủi quần áo, giọng hát trong trẻo như tiếng chim sẻ non. Anh vụng về học cách ủi chiếc áo caro màu vàng mà cô yêu thích, chiếc áo mang màu sắc của sự bao dung và tha thứ. Anh nhận ra những công việc tưởng chừng đơn giản mà cô vẫn làm hàng ngày lại đòi hỏi sự tỉ mỉ và kiên nhẫn đến nhường nào. Mỗi nếp gấp trên áo đều chứa đựng tình yêu thương mà cô dành cho anh.
Cuối cùng, anh tìm đến nhà cô với chiếc áo nhăn nhúm trên tay. Cô vẫn bình thản ngồi đọc sách, như đã chờ đợi anh từ rất lâu. Bằng khoảng thời gian của bản Symphony số 9, cô đã giúp anh nhận ra giá trị của tình yêu, của sự quan tâm và chăm sóc mà anh đã vô tình bỏ lỡ. Và bằng chính khoảng thời gian ấy, anh đã hiểu ra rằng, để đánh mất một người mình yêu thương, đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc, nhưng để tìm lại được tình yêu ấy, có thể phải mất cả một đời. “Ngôi Nhà Mặt Trời” không chỉ là câu chuyện về tình yêu, mà còn là câu chuyện về sự trân trọng, về những điều nhỏ bé nhưng thiêng liêng trong cuộc sống.