“Người Dọn Dẹp Hiện Trường Án Mạng” của tác giả Lư Lạp Lạp hé lộ góc khuất đầy ám ảnh nhưng cũng thấm đẫm tính nhân văn của một nghề đặc biệt: dọn dẹp hiện trường vụ án. Đằng sau những cánh cửa đóng kín là thế giới của cái chết, của sự thối rữa và tan vỡ, nơi những người dọn dẹp lặng lẽ thực hiện nhiệm vụ trả lại sự bình yên cho không gian tang tóc.
Công việc này đòi hỏi sự can đảm vượt bậc và tinh thần thép. Những người dọn dẹp không chỉ đối mặt với cảnh tượng kinh hoàng của máu, nội tạng và thi thể phân hủy, mà còn phải chịu đựng áp lực tâm lý khổng lồ. Họ phải trải qua khóa huấn luyện đặc biệt để trang bị kiến thức xử lý hiện trường các vụ án mạng, tự tử, tai nạn… Họ phải học cách giữ vững tinh thần, đối diện với những cơn ác mộng và chấn thương tâm lý có thể đeo bám dai dẳng. Đây không phải công việc dành cho những người yếu tim.
Cuốn sách dẫn dắt người đọc qua hàng loạt hiện trường ám ảnh: từ căn phòng khóa kín nơi nạn nhân tự tử bằng khí than, đến bồn chứa nước chứa đựng thi thể trương phình, thối rữa… Hầu hết các trường hợp đều là những cái chết cô độc, được phát hiện sau nhiều ngày, thậm chí nhiều tháng. Hình ảnh giòi bọ lúc nhúc, mùi hôi thối nồng nặc, da thịt nhầy nhụa… là những thứ mà người dọn dẹp phải đối mặt thường xuyên. Dù đã có kinh nghiệm lâu năm, họ vẫn có thể bị ám ảnh, mê sảng, thậm chí ngã quỵ trước những cảnh tượng rùng rợn. Một câu chuyện được tác giả chia sẻ đầy ám ảnh: “Chúng tôi cùng nhau lật người quá cố lại, nhìn thấy giòi chui ra từ cơ mặt và trong răng… Mười năm trôi qua, tôi vẫn chưa quên được.”
Không chỉ miêu tả chi tiết những hiện trường kinh hoàng, cuốn sách còn khéo léo hé lộ những bí mật của nghề dọn dẹp, những câu chuyện đẫm nước mắt đằng sau mỗi thi thể mà họ tận tay dọn dẹp. Đó là câu chuyện về những người thân tranh giành tài sản ngay trước hiện trường cái chết của người thân, là ánh mắt kinh ngạc của những người con lâu ngày mới gặp lại cha mẹ đã khuất… Cuốn sách là bức tranh chân thực về cuộc sống, về sự sống và cái chết, về những góc khuất mà ít người có cơ hội được biết đến.
Tác giả Lư Lạp Lạp, xuất thân từ một gia đình bình thường với người cha là lính cứu hỏa, đã lựa chọn một con đường khác biệt so với mong đợi của gia đình. Bất chấp sự phản đối của cha mẹ, tác giả vẫn kiên định với lựa chọn của mình, theo đuổi công việc dọn dẹp hiện trường án mạng với tất cả tâm huyết và sự chuyên nghiệp. Từ những trải nghiệm cá nhân, tác giả chia sẻ về những khó khăn, vất vả của nghề, đồng thời khẳng định ý nghĩa nhân văn sâu sắc của công việc tưởng chừng như chỉ là “quét dọn”.
Đối với Lư Lạp Lạp và những người đồng nghiệp, mục đích của họ không chỉ đơn thuần là làm sạch hiện trường, mà còn là xoa dịu nỗi đau, gạt đi nỗi sợ hãi trong lòng người ở lại. Họ muốn trả lại hiện trường về trạng thái ban đầu, để những người thân của nạn nhân không phải chịu thêm những tổn thương tâm lý. Họ là những người thầm lặng làm sạch vết tích cuối cùng của sự sống, với tất cả sự trân trọng và lòng cảm thông. “Chúng tôi không chỉ dọn sạch vết máu, mà còn dọn đi nỗi sợ và đau thương trong lòng con người.”