“Người Dưng Chung Lối” của tác giả Lệ Thu Huyền là câu chuyện xoay quanh ba con người xa lạ: Xuân Vinh, Ngọc Uyển và Hải Lâm, tình cờ gặp gỡ trên những nẻo đường đời. Ba số phận, ba hoàn cảnh khác nhau, bất ngờ giao nhau tại một điểm hội tụ, tạo nên bức tranh cuộc sống đầy màu sắc và cảm xúc. Câu chuyện khắc họa chân thực những bộn bề của tuổi trẻ, những đấu tranh không ngừng nghỉ với cuộc sống và khát khao nắm bắt từng khoảnh khắc quý giá. Tình yêu được thể hiện với những va chạm không hề dữ dội, nhưng lại thấm sâu và day dứt, để lại dư vị khó quên trong lòng người đọc. Ẩn sâu trong những tình tiết, còn có những bí mật chưa được hé lộ, hứa hẹn sẽ khiến người đọc day dứt và tò mò muốn khám phá. Liệu một trong số họ sẽ là nhân vật để lại ấn tượng sâu đậm nhất?
Tác giả Lệ Thu Huyền chia sẻ suy nghĩ của mình về những cuộc gặp gỡ tình cờ và những trái tim không cùng nhịp đập. Bà tin rằng mọi sự gặp gỡ đều được sắp đặt bởi số phận, bởi duyên nợ. Nếu hai người thực sự thuộc về nhau, dù có bao nhiêu khó khăn và thử thách, họ vẫn sẽ tìm thấy nhau. Bởi vì có những người, dù không thường xuyên hiện diện, nhưng vẫn luôn ở bên cạnh ta trong những khoảnh khắc tĩnh lặng nhất của cuộc đời. Và từ niềm tin ấy, “Người Dưng Chung Lối” ra đời. Một câu chuyện viết cho những người luôn giữ gìn sự ấm áp trong tâm hồn, những người mà tác giả tin rằng tình cảm sẽ không bao giờ phai nhạt theo thời gian. Một câu chuyện dành tặng những “người dưng” – những người quý giá nhất trong cuộc đời.
Một phân cảnh xúc động trong truyện, khi Ngọc Uyển đang giằng xé trong trận chiến nội tâm, vừa sợ hãi, hối hận như một đứa trẻ lạc lối, vừa mạnh mẽ đối diện với sai lầm của mình, đặc biệt là khi đứng trước người đàn ông cô yêu. Cô đã bước ra khỏi sự kìm kẹp của Xuân Vinh và tìm thấy sự bình yên bên Hải Lâm. Giữa phố Hàng Trống sâu thẳm, cô ngập ngừng, ánh mắt đỏ hoe, thốt lên: “Anh đưa em về nhé!”. Hải Lâm lặng lẽ gật đầu, tạm biệt người bạn và dìu Ngọc Uyển rời đi.
Không vội vàng lên xe, họ cùng nhau bước đi trong im lặng, như chờ đợi một điều gì đó từ đối phương. Hải Lâm chia sẻ về thói quen đi dạo quanh bờ Hồ mỗi khi buồn, và Ngọc Uyển khẽ mỉm cười, lí nhí xin anh mua cho mình cây kem chanh bạc hà mà anh vẫn thường kể. Chỉ ba phút sau, anh trở lại với hai cây kem trên tay. Nụ cười ấm áp của anh và vị kem mát lạnh dường như xoa dịu nỗi đau trong lòng cô.
Họ ngồi xuống ghế đá bên hồ, bỏ lại sau lưng những ồn ào phố thị. Ngọc Uyển ước ao thời gian có thể ngừng lại ở khoảnh khắc bình yên này. Khi miếng kem cuối cùng tan chảy, cô bắt đầu trải lòng về mối quan hệ với Xuân Vinh, về nỗi bất an và sợ hãi khi ở bên cạnh anh. Cô nhớ Sài Gòn, nhớ Mây và những kỷ niệm bình yên. Hải Lâm lắng nghe và an ủi cô, nhẹ nhàng như làn gió thoảng: “Đừng giữ nỗi buồn, hãy để nó trôi đi vì ngày mai sẽ tươi sáng”. Cuộc trò chuyện vui vẻ, trong sáng giữa hai người gợi lên những ước mơ và hy vọng về một tương lai tốt đẹp. Một nụ hôn nhẹ nhàng khép lại những đau buồn, mở ra một trang mới trong cuộc đời Ngọc Uyển, hứa hẹn những điều tươi sáng phía trước.
“Người Dưng Chung Lối” không chỉ là câu chuyện tình yêu, mà còn là bức tranh đa chiều về tình bạn, sự lựa chọn và những đấu tranh nội tâm. Câu chuyện của Huệ, Vinh, Trọng và những nhân vật khác sẽ mang đến cho người đọc nhiều bất ngờ và suy ngẫm về cuộc sống.