“Người Tôi Yêu, Nay Đã Bạc Đầu” của tác giả Phù Hoa là câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc, vượt qua thử thách của thời gian và tuổi tác. Sau một năm sống trong hạnh phúc lứa đôi, Du Dao bất ngờ xuyên không đến 40 năm sau ngày kỷ niệm đám cưới. Tại đó, cô gặp lại Giang Trọng Lâm, người chồng giờ đã là một ông lão, nhưng vẫn kiên trì chờ đợi cô trở về với vẻ đẹp nguyên vẹn như thuở ban đầu. Bốn thập kỷ đằng đẵng, Giang Trọng Lâm chưa từng từ bỏ hy vọng, bền bỉ tìm kiếm người vợ yêu dấu. Tình yêu son sắt ấy khiến ông lo lắng về sự thay đổi của bản thân, liệu mình có còn xứng đáng với Du Dao trẻ trung, liệu mình có còn đủ sức chăm sóc cô.
Sự trở về của Du Dao, dù dung nhan vẫn y nguyên như ngày nào, lại vô tình tạo nên khoảng cách giữa hai người. Giang Trọng Lâm mặc cảm, tự ti, sợ rằng tuổi già và những lo toan về tương lai sẽ trở thành rào cản trong tình yêu của họ. Ông nhận ra rằng hai người dường như không còn thuộc về cùng một thế giới nữa. Cuộc hội ngộ định mệnh này mở ra một chương mới trong câu chuyện tình yêu của họ, một chương đầy nước mắt, sự hy sinh và cả những trăn trở về thời gian.
Câu chuyện bắt đầu với cuộc gặp gỡ tình cờ giữa Du Dao và Giang Trọng Lâm tại một cửa hàng trò chơi. Khi đó, Du Dao đang trò chuyện cùng hai học sinh của Giang Trọng Lâm. Sự xuất hiện của ông khiến hai học sinh bối rối, lúng túng gọi “Thầy Giang”. Chứng kiến cảnh tượng này, Du Dao bồi hồi nhớ lại những ngày tháng Giang Trọng Lâm miệt mài học tập, ấp ủ giấc mơ trở thành giảng viên. Giang Trọng Lâm, tinh tế nhận ra sự e dè của học trò, lặng lẽ lui về một góc, kiên nhẫn chờ đợi Du Dao. Chính khoảnh khắc ấy đã hé lộ sự dịu dàng, chu đáo của ông, một nét tính cách xuyên suốt câu chuyện.
Qua lời kể của hai học sinh, Du Dao được biết Giang Trọng Lâm là một người thầy đáng kính, được học trò yêu mến. Cô mỉm cười khi nghe họ gọi chồng mình là “vĩ đại”. Đoạn hội thoại ngắn ngủi này không chỉ khắc họa hình ảnh một Giang Trọng Lâm tận tụy với nghề, mà còn khéo léo dẫn dắt người đọc đến phân cảnh thú vị khi Du Dao tiết lộ mối quan hệ thực sự giữa cô và Giang Trọng Lâm. Câu nói “Tôi không phải là cháu gái, mà là vợ của anh ấy” chắc chắn sẽ khiến người đọc tò mò, muốn khám phá tiếp diễn biến câu chuyện.
“Người Tôi Yêu, Nay Đã Bạc Đầu” không chỉ là câu chuyện về tình yêu vượt thời gian, mà còn là bức tranh về cuộc sống đời thường giản dị mà ấm áp của hai vợ chồng. Phân cảnh Du Dao hào hứng mua sắm, Giang Trọng Lâm lặng lẽ đi theo sau, tỉ mỉ kiểm tra thành phần từng món đồ ăn vặt, đã vẽ nên một khung cảnh gia đình yên bình, hạnh phúc. Những chi tiết nhỏ nhặt, những cử chỉ quan tâm chân thành ấy chính là minh chứng cho tình yêu bền vững, thắm thiết của họ. Tình yêu đó trải dài qua năm tháng, vượt qua mọi thử thách, để rồi đọng lại trong lòng người đọc những dư vị ngọt ngào, khó quên.