Thánh Nguyên Đại Lục, một thế giới vận hành bằng sức mạnh của văn chương. Nơi đây, tài khí ngưng tụ trong mỗi người đọc sách, thơ ca có thể giết địch, lời văn có thể diệt quân, văn chương có thể bình thiên hạ. Tú tài nhấc bút, bày binh bố trận trên giấy. Cử nhân xuất khẩu thành thơ, địch nhân tan tác. Tiến sĩ nổi giận, thần thương thiệt kiếm hiện hình. Thánh nhân giáng lâm, ngòi bút chính là vũ khí, có thể trừng phạt kẻ gian tà, phê phán thiên tử vô đạo, lấy sức một người chống lại cả quốc gia.
Tuy nhiên, thời đại huy hoàng của văn chương đã qua đi. Thánh viện lũng đoạn văn vị, vua chúa nắm giữ quan chức, mười nước tranh chấp không ngừng, Man tộc rình rập, Yêu tộc gây loạn. Đã trăm năm rồi, Thánh Nguyên Đại Lục chưa xuất hiện một vị Thánh nhân nào mới. Văn chương suy tàn, thế giới chìm trong hỗn loạn.
Giữa thời buổi nhiễu nhương ấy, một con cháu bần hàn, vô danh tiểu tốt tên Phương Vận, sau khi trải qua một tai nạn hỏa hoạn ở thư viện, bất ngờ tỉnh dậy trong một con hẻm nhỏ ẩm ướt. Toàn thân đau nhức, lạnh run, hắn mờ mịt nhìn xung quanh, nhận ra mình đang nằm trên một bàn đá xanh lạnh lẽo.
Ký ức cuối cùng của hắn là cảnh thư viện bốc cháy ngùn ngụt, hắn buộc phải nhảy lầu để thoát thân. Vậy mà giờ đây, hắn lại ở một nơi xa lạ, khoác trên mình bộ áo vải thô thời cổ đại dính đầy bùn đất và máu. Càng kinh hãi hơn khi hắn nhận ra hình dáng của mình trong vũng nước phản chiếu – gương mặt non nớt của một thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi. Phương Vận hoang mang tột độ, không hiểu chuyện gì đã xảy ra với mình. Liệu hắn đã xuyên không? Và số phận nào đang chờ đợi hắn ở thế giới đầy rẫy biến động này? Hành trình tìm kiếm câu trả lời và con đường trở thành Chí Thánh của Phương Vận bắt đầu từ đây. Mời các bạn đón đọc “Nho Đạo Chí Thánh” của tác giả Vĩnh Hằng Chi Hỏa.