“Những Màu Khác” của Orhan Pamuk không phải là một cuốn tiểu thuyết, mà là một tập hợp những mảnh ghép tư tưởng, hình ảnh và những lát cắt cuộc sống được sắp xếp khéo léo trong một khung tự sự, một cuộc hành trình khám phá thế giới nội tâm phong phú của tác giả. Cuốn sách tập hợp những ý tưởng, những quan sát, những khoảnh khắc mà Pamuk cảm thấy không thể dung nạp trọn vẹn trong khuôn khổ của một tác phẩm hư cấu. Đó có thể là những chi tiết nhỏ bé, những lời nói bất chợt đầy cảm xúc, những suy tư về cuộc sống, hay những ấn tượng thoáng qua mà ông muốn chia sẻ với độc giả. Một số đoạn mang đậm tính tự truyện, một số được viết nhanh chóng, ghi lại những cảm xúc tức thời, và cũng có những đoạn từng bị bỏ quên, giờ được tìm lại như những bức ảnh cũ, gợi nhắc những ký ức và cảm xúc đã qua.
Từ năm 1996 đến 1999, Pamuk đã viết những bài ngắn hàng tuần, kèm theo tranh minh họa của chính mình, cho tạp chí Oküz (Bò đực), một tạp chí về chính trị và hài hước. Những bài tản văn ngắn này, được viết liền mạch, thường xuyên đề cập đến con gái và bạn bè của ông, thể hiện một cái nhìn mới mẻ về thế giới xung quanh, đồng thời khám phá sức mạnh của ngôn ngữ. Đối với Pamuk, văn chương không chỉ đơn thuần là kể chuyện, mà còn là “nhìn thế giới bằng từ ngữ.” Ông tin rằng, khi sử dụng từ ngữ như màu sắc trong hội họa, nhà văn có thể cảm nhận thế giới với sự ngạc nhiên và kỳ diệu, đồng thời đào sâu vào ngôn ngữ để tìm kiếm giọng điệu riêng của mình. Và để làm được điều này, nhà văn cần giấy, bút và trên hết, là lòng lạc quan của một đứa trẻ đang khám phá thế giới lần đầu tiên.
Dựa trên cuốn sách cùng tên xuất bản tại Istanbul năm 1999, “Những Màu Khác” phiên bản này được tái cấu trúc thành một chuỗi các phân đoạn tự truyện, những khoảnh khắc và suy nghĩ đan xen. Istanbul, sách vở, và bản thân công việc sáng tác luôn là những chủ đề gắn liền với cuộc sống của Pamuk, và chúng được thể hiện rõ nét trong cuốn sách này. Những câu chuyện về New York, viết năm 1986 trong chuyến thăm đầu tiên của ông đến thành phố này, ghi lại những ấn tượng ban đầu của một người nước ngoài, dành cho độc giả Thổ Nhĩ Kỳ. “Nhìn ra cửa sổ,” câu chuyện cuối cùng trong sách, mang đậm tính tự truyện, đến mức người đọc có thể liên tưởng nhân vật chính chính là Orhan Pamuk. Tuy nhiên, giống như tất cả các nhân vật trong tác phẩm của mình, nhân vật trong câu chuyện này cũng mang những nét tính cách phức tạp, không hoàn toàn phản ánh con người thật của Pamuk ngoài đời.
Trong quá trình biên soạn “Những Màu Khác,” Pamuk nhận ra mối quan tâm đặc biệt của mình đối với những thảm họa, cả tự nhiên (động đất) lẫn xã hội (chính trị). Chính vì vậy, cuốn sách cũng chứa đựng những bài viết u ám về chính trị. Ông tự nhận mình là một “kẻ cuồng viết”, luôn khao khát được viết, và để thỏa mãn cơn khát đó, ông phải liên tục sáng tác. Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện cuốn sách này, ông cũng nhận thức được rằng “kẻ cuồng viết” trong mình sẽ hài lòng hơn nếu được làm việc với một biên tập viên, người có thể giúp sắp xếp, định hình và tạo ra ý nghĩa cho những bài viết của mình. Pamuk hy vọng độc giả sẽ nhận thấy nỗ lực của ông trong cả quá trình viết lẫn công việc biên tập sáng tạo để tạo nên một tác phẩm hoàn chỉnh.
“Những Màu Khác” mang đến một góc nhìn thú vị về tâm hồn và tầm nhìn văn hóa của Orhan Pamuk. Việc mở rộng chủ đề từ văn học, hội họa đến chính trị và việc đọc sách làm cho cuốn sách trở nên đa chiều và phong phú. Qua cuốn sách, Pamuk không chỉ chứng minh khả năng vượt ra khỏi giới hạn của một nhà văn thông thường, mà còn chia sẻ về sự ngưỡng mộ và ảnh hưởng của những tác gia vĩ đại như Camus, Flaubert, Dostoyevsky và Nabokov, giúp độc giả hiểu rõ hơn về nguồn cảm hứng và tầm quan trọng của những tác phẩm kinh điển trong tư duy và sáng tạo của ông. “Những Màu Khác” không chỉ là một hành trình khám phá văn hóa, mà còn là một cái nhìn sâu sắc vào tâm hồn và tư tưởng của một trong những nhà văn hàng đầu thế giới.