Aziz Nesin, một trong những cây bút trào phúng vĩ đại nhất Thổ Nhĩ Kỳ, được ví như người khổng lồ nâng đỡ thế giới trên đôi vai mình. Ông không chỉ đơn thuần viết truyện cười, mà còn dùng tiếng cười làm vũ khí sắc bén để chống lại bất công và phi lý trong xã hội. Tác phẩm của ông mang đến cho người đọc một trải nghiệm lạ lùng: khóc mà cười, cười mà lại trào nước mắt. “Những Người Thích Đùa” là một tập truyện cười điển hình cho phong cách độc đáo này.
Tập truyện bao gồm nhiều câu chuyện ngắn với những cái tên đầy ẩn ý như “Cái Kính”, “Điệp Viên Ox – 13”, “Quê Ta Vạn Tuế”, “Có Nên Làm Bác Sĩ Không Con?”, “Không Thể Thành Người”, “Phải Ho Lao Mới Được”, “Xót Tiền Dân”, “Thanh Tra Sắp Đến”, “Cả Một Ổ”, “Nếu Tôi Là Đàn Bà”, “Xin Mời Bác Cứ Đến Chơi…”, “Những Điều Trớ Trêu Của Kỹ Thuật”, “Những Người Thích Đùa”, “Secmenđi Sinh Ngày Nào?”, “Chuyện Vợ Chồng”, “Hội Cứu Vớt Gia Đình”, “Giá Không Có Ruồi!”, “Nhỏ Và Đẹp”, “Những Người Thích Đùa”, “Cơn Ác Mộng”, “Những Người Thích Đùa”, “Anh Lính Mêmét Làng Êmét”, “Lỗi Là Tại Anh!”, “Nghĩa Vụ Đối Với Tổ Quốc”, và “Diễn Văn Trong Lễ Khánh Thành”. Mỗi câu chuyện là một lát cắt hài hước nhưng cũng đầy chua chát về cuộc sống, phản ánh những vấn đề xã hội muôn thuở.
Aziz Nesin, tên khai sinh là Mehmet Nusret (20/12/1915 – 6/7/1995), là tác giả của hơn 100 cuốn sách. “Aziz Nesin” thực chất là bút danh được ông lấy từ tên cha mình khi bắt đầu sự nghiệp sáng tác. Sự nghiệp văn chương đồ sộ của ông còn gắn liền với hơn năm mươi bút danh khác, trong đó có “Vedia Nesin”, tên người vợ đầu, được ông sử dụng cho những bài thơ tình đăng trên tạp chí Yedigün. Với “Những Người Thích Đùa”, Aziz Nesin một lần nữa khẳng định tài năng châm biếm bậc thầy, mời gọi độc giả bước vào thế giới tiếng cười đầy ý nghĩa của ông.