Vở kịch “Những Người Trung Thực” của Albert Camus, một bi kịch năm hồi, ra mắt công chúng lần đầu vào ngày 15 tháng 12 năm 1949 tại sân khấu hiện đại Hébertot dưới sự chỉ đạo của Paul Ettly, với thiết kế sân khấu và trang phục của de Rosnay. Tác phẩm này đánh dấu một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp sáng tác của Camus, một nhà văn, nhà triết học và nhà viết kịch người Pháp gốc Algérie, người có cuộc đời gắn liền với những biến động lịch sử và những trăn trở về thân phận con người.
Sinh ra tại Mondovi, Algérie vào năm 1913, Camus sớm trải qua mất mát to lớn khi cha ông hy sinh trong Thế chiến thứ nhất. Ông đến Paris và bắt đầu sự nghiệp báo chí, đồng thời theo đuổi niềm đam mê văn chương. Năm 1942, Camus xuất bản tiểu thuyết “Người Xa Lạ” và bài tiểu luận “Huyền Thoại Sisyphe”, đặt nền móng cho “chuỗi vở kịch phi lý” khám phá sự vô nghĩa của tồn tại. Hình tượng Sisyphus, người bị kết án vĩnh viễn lăn đá lên đỉnh núi chỉ để nó lăn xuống trở lại, trở thành biểu tượng cho cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ nhưng vô vọng của con người trước sự phi lý của thế giới. Giai đoạn này tiếp tục với các tác phẩm “Ngộ Nhận” (1944) và “Caligula” (1945).
Sự nghiệp của Camus tiếp tục phát triển khi ông làm việc cho nhà xuất bản Gallimard và báo Combat, gặp gỡ và kết giao với triết gia Jean-Paul Sartre. Những năm sau chiến tranh chứng kiến sự ra đời của “chuỗi những trái tim nổi loạn”, bao gồm “Dịch Hạch” (1947), “L’État de Siège” (1948), “Những Người Trung Thực” (1949) và “Người Nổi Loạn” (1951). Trong “Người Nổi Loạn,” Camus phân tích sự nhận thức sâu sắc của con người về sự phi lý, từ đó dẫn đến khát vọng nổi dậy chống lại đau khổ, bất chấp sự vô ích của mọi nỗ lực. Mối quan hệ giữa Camus và Sartre rạn nứt vào năm 1952 sau những tranh luận công khai về quan điểm triết học. Năm 1956, Camus kêu gọi hòa bình dân sự tại Algérie và xuất bản tác phẩm cuối cùng “La Chute”. Bi kịch ập đến vào năm 1960 khi ông qua đời trong một tai nạn xe hơi, để lại một di sản văn chương đồ sộ và những câu hỏi day dứt về ý nghĩa cuộc sống.
Bản dịch tiếng Việt “Những Người Trung Thực” mà bạn đang cầm trên tay là kết quả của một hành trình dài và đầy tâm huyết. Người dịch, Trần Phong Giao, đã chia sẻ những khó khăn và nỗ lực trong quá trình chuyển ngữ tác phẩm, từ việc tìm hiểu ý nghĩa sâu xa của câu thơ Shakespeare mà Camus chọn làm tựa đề, cho đến việc cân nhắc lựa chọn từ ngữ sao cho vừa sát nghĩa nguyên tác vừa phù hợp với văn phong tiếng Việt. Bản dịch đầu tiên được thực hiện vào năm 1959 trong hoàn cảnh đặc biệt, khi người dịch đang dưỡng bệnh, và được thực hiện lại hoàn toàn sau đó theo yêu cầu của tạp chí kỷ niệm một năm ngày mất của Camus. Quá trình này đòi hỏi sự tỉ mỉ, kiên trì và tinh thần cầu thị, thể hiện qua việc người dịch tìm kiếm sự hỗ trợ từ các chuyên gia ngôn ngữ và sẵn sàng tiếp thu ý kiến đóng góp từ độc giả. Đây không chỉ là một bản dịch, mà còn là một lời tri ân đến Albert Camus, một nỗ lực để đưa tác phẩm của ông đến gần hơn với công chúng Việt Nam, và một minh chứng cho sức sống mãnh liệt của văn chương vượt qua mọi rào cản ngôn ngữ và thời gian.