Gilles Deleuze, trong tác phẩm “Nietzsche và Triết Học”, đã dấn thân vào một cuộc hành trình trí tuệ đầy thách thức, khám phá chiều sâu tư tưởng của triết gia Friedrich Nietzsche. Không chỉ đơn thuần là một bài bình luận, cuốn sách là một sự đối thoại sôi nổi, một nỗ lực giải mã những khái niệm cốt lõi đã định hình nên triết lý độc đáo của Nietzsche.
Deleuze lập luận rằng Nietzsche không phải là một triết gia của chủ nghĩa cá nhân đơn thuần, mà là một triết gia của sức mạnh, của sự sáng tạo không ngừng nghỉ. Ý chí quyền lực, trong cách hiểu của Nietzsche, không phải là một khái niệm trừu tượng, mà chính là động lực thúc đẩy sự sống, là khả năng kiến tạo những giá trị mới. Ông không bài xích chủ nghĩa cá nhân, mà chỉ phê phán sự trì trệ, sự bằng lòng với những khuôn mẫu có sẵn. Nietzsche cổ vũ cho một chủ nghĩa cá nhân sáng tạo, luôn hướng đến sự vượt lên chính mình.
Khái niệm “siêu nhân” cũng được Deleuze phân tích một cách tỉ mỉ. Siêu nhân không phải là một thực thể siêu việt, mà là tiềm năng ẩn sâu trong mỗi con người, khả năng phá vỡ những giới hạn của bản thân, vượt qua những giá trị cũ kỹ đã được thiết lập, để kiến tạo nên những giá trị mới mẻ cho cuộc sống. Con người, thường bị trói buộc bởi những quy ước xã hội, cần phải vượt lên trên những ràng buộc đó để đạt đến sự tự do đích thực.
Vô thần, trong triết lý của Nietzsche, không đồng nghĩa với sự phủ nhận sự tồn tại của thần linh. Nó là sự phản kháng lại sự kìm kẹp của ý thức hệ tôn giáo lên đời sống tinh thần con người. Nietzsche khao khát một sự tự do tư duy tuyệt đối, một không gian sáng tạo không bị giới hạn bởi bất kỳ giáo điều nào.
Niềm vui sống, theo Nietzsche, không phải là đích đến cuối cùng mà là động lực cho sự sáng tạo và tự vượt lên. Đó không phải là một niềm vui thụ động, mà là sự say mê mãnh liệt với cuộc sống, là sự hưng phấn khi chinh phục những thử thách, là ngọn lửa thôi thúc ý chí quyền lực không ngừng vận động.
Nghệ thuật, trong con mắt Nietzsche, không chỉ là một lĩnh vực sáng tạo riêng biệt, mà là một cách sống, một cách nhìn nhận thế giới. Nó là sự đổi mới không ngừng, là cái nhìn tươi mới và sáng tạo về mọi sự vật xung quanh. Sống một cuộc đời nghệ thuật là sống một cuộc đời sáng tạo, không bị gò bó bởi những khuôn mẫu cũ kỹ.
Cuối cùng, Deleuze đào sâu vào khái niệm “cái chết của Chúa”. Sự sụp đổ của niềm tin tôn giáo, theo Nietzsche, không phải là một bi kịch, mà là sự khởi đầu của một kỷ nguyên mới. Nó mở ra một không gian tự do rộng lớn, cho phép con người tự kiến tạo những giá trị mới. “Cái chết của Chúa” chính là sự kết thúc của một hệ thống giá trị cũ, để mở đường cho sự ra đời của những giá trị mới do chính con người tạo ra.
“Nietzsche và Triết Học” của Gilles Deleuze là một tác phẩm không thể bỏ qua cho những ai muốn tìm hiểu sâu hơn về tư tưởng đầy sức mạnh và ảnh hưởng của Nietzsche, một cuộc phiêu lưu trí tuệ đầy thách thức và bổ ích.