Bình Nguyên Lộc, tên thật Tô Văn Tuấn, sinh năm 1914 (giấy tờ ghi 1915) tại làng Tân Uyên, nay thuộc huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai, và mất năm 1987 tại Rancho Cordova, Sacramento, California, Hoa Kỳ. Ngoài bút danh Bình Nguyên Lộc, ông còn được biết đến với các bút hiệu Phong Ngạn và Hồ Văn Huấn. Xuất thân từ một gia đình trung lưu với truyền thống mười đời sinh sống tại Tân Uyên, cha là thương nhân buôn gỗ Tô Phương Sâm, mẹ là Dương Thị Mão. Tuổi thơ của ông gắn liền với lớp học chữ nho của thầy đồ, trường làng và sau đó là trường trung học Pétrus Ký, Sài Gòn (1928-1934). Dù rời trường không bằng cấp, ông vẫn bước vào đời với sự nghiệp công chức tại kho bạc Thủ Dầu Một năm 1935 sau khi kết hôn với bà Dương Thị Thiệt năm 1934. Năm 1936, ông chuyển về Sài Gòn làm kế toán viên tại Tổng Nha Ngân Khố. Bước ngoặt năm 1945, ông từ bỏ công việc để tham gia kháng chiến. Sau đó, ông hồi cư về Lái Thiêu năm 1946 và định cư tại Sài Gòn năm 1949, chính thức bước vào sự nghiệp văn chương và báo chí.
Sự nghiệp sáng tác của Bình Nguyên Lộc bắt đầu từ năm 1942 với những cộng tác cho tạp chí Thanh Niên của Huỳnh Tấn Phát. Tuy nhiên, phải đến năm 1946, ông mới thực sự chuyên tâm với nghiệp viết. Năm 1950, tập truyện ngắn “Nhốt gió” được xuất bản, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp văn chương của ông. Đến năm 1958, ông làm chủ trương tuần báo Vui Sống và nhà xuất bản Bến Nghé. Năm 1985, ông di cư sang Hoa Kỳ và qua đời hai năm sau đó. Dù để lại một di sản văn chương đồ sộ với hàng trăm tác phẩm, đáng tiếc là nhiều bản thảo của ông đã bị thất lạc, cùng với một số lượng lớn tác phẩm đăng trên báo chí chưa được tập hợp thành sách.
“Nửa Đêm Trảng Sụp” mở ra khung cảnh một đêm mưa gió bão bùng. Nhan, một cô nữ sinh đệ tứ, vừa hoàn thành bài toán hình học không gian, chợt giật mình bởi tiếng mở cửa phòng bên cạnh. Trong ánh đèn leo lét, cha cô, ông Tám Huỳnh, xuất hiện với áo mưa, giày ống và chiếc nón lá cũ trên tay. Một cuộc đối thoại ngắn ngủi, đầy căng thẳng diễn ra giữa hai cha con. Ông Tám Huỳnh chuẩn bị ra đi trong đêm tối, để lại Nhan ở nhà với bà Tư. Cô gái trẻ lo lắng, sợ hãi trước sự ra đi bí ẩn của cha. Ông Tám Huỳnh trấn an con gái, dặn dò cẩn thận, và cuối cùng tiết lộ lý do: ông phải đi “việc đó”.
Bí mật về “việc đó” đã được Nhan phát hiện một tháng trước. Ông Tám Huỳnh, người cha được kính trọng, lại là một tay buôn lậu, cầm đầu một toán vận chuyển hàng lậu từ biên giới Việt Miên về Sài Gòn. Nhan đau khổ, xấu hổ khi biết sự thật, nhưng rồi cũng thấu hiểu và tha thứ cho cha, người đàn ông bị hoàn cảnh xô đẩy. Giữa đêm mưa gió, Nhan trằn trọc không ngủ được, lo lắng cho sự an nguy của cha trên con đường đầy hiểm nguy. Hình ảnh ông Tám Huỳnh lặng lẽ bước vào rừng sâu trong đêm tối ám ảnh tâm trí cô gái trẻ, để lại nỗi day dứt khôn nguôi. “Nửa Đêm Trảng Sụp” hứa hẹn một câu chuyện đầy kịch tính, lôi cuốn về số phận con người trong những biến động của cuộc đời. Mời bạn đọc cùng khám phá.