Một tai nạn bất ngờ đã cướp đi sinh mạng của một người đàn ông bình thường, nhưng số phận lại đưa anh ta đến một cuộc sống mới, một thân phận mới – con em nhà hào môn trong giới quan trường. Thẩm Hoài, giờ đây mang trong mình hai kiếp người, đối mặt với một lựa chọn đầy trăn trở: tiếp tục hưởng thụ cuộc sống giàu sang hay gánh vác những trách nhiệm mới toanh của thân phận này?
Cảnh tượng tang lễ của chính mình tại chùa Thiên Ninh tự cổ kính, dưới bóng ba tòa Phật tháp trầm mặc, trở thành một trải nghiệm kỳ lạ và đau lòng. Thẩm Hoài ngồi trong xe, lặng lẽ quan sát em gái và những đồng nghiệp cũ đến viếng. Cảm giác bất lực, hỗn loạn và chấn kinh vẫn còn nguyên vẹn sau ba ngày. Anh thấy em gái đau khổ tiếc thương, thấy đồng nghiệp cũ xót xa bàn luận về tương lai dang dở của mình, nhưng không ai nhận ra sự hiện diện của anh trong một thân xác khác. Sự chia ly này mang một sắc thái khác biệt, một nỗi đau thấu tim gan nhưng lại xa lạ, bởi tro cốt trong tay em gái chỉ là tàn tích của một thân thể đã mất, còn ý thức và linh hồn của anh vẫn tồn tại, bị mắc kẹt trong một cuộc đời mới.
Anh siết chặt tay lái, gân xanh nổi lên, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng không cảm nhận được đau đớn. Sự tồn tại như một bóng ma trong chính cuộc đời mình khiến Thẩm Hoài dằn vặt. Những câu chuyện của đồng nghiệp cũ dưới gốc cây tùng bên ngoài chùa càng khoét sâu vào nỗi đau mất mát và sự bất lực của anh. Họ tiếc nuối cho Hải Văn – cái tên của anh ở kiếp trước – tiếc cho một tương lai tươi sáng dang dở, tiếc cho những nỗ lực và hy sinh giờ đã thành mây khói. Họ không hề biết rằng người họ đang thương tiếc đang ở ngay bên cạnh, chứng kiến tất cả, nhưng không thể nói một lời. Giữa những xót xa và tiếc nuối, Thẩm Hoài phải đối mặt với một câu hỏi lớn hơn cả sự sống và cái chết: Anh sẽ làm gì với cuộc đời mới này?
Đón đọc “Phong Khí Quan Trường” của tác giả Cảnh Tục để theo dõi hành trình đầy trắc trở và những lựa chọn khó khăn của Thẩm Hoài trong thế giới quan trường đầy rẫy cạm bẫy.