Paris, một đêm mưa lạnh lẽo. Mưa rơi lộp độp trên mái ngói đen của những tòa nhà dọc đại lộ và căn nhà nhỏ hai mái ở khu Latin. Trước những khách sạn sang trọng như Crillon và George V, nhân viên gác cửa hối hả che dù cho những vị khách khoác áo lông thú, đồng thời huýt sáo gọi taxi từ màn đêm dày đặc. Quảng trường Concorde mờ ảo dưới cơn mưa. Cùng lúc đó, ở khu Sarcelles, phía bắc ngoại ô, Yusuf Hashim trú mưa dưới mái hiên của một tòa nhà 18 tầng xám xịt. Không phải mái vòm duyên dáng của cây cầu số Chín, mà là mảng bê tông thô ráp của ban công với cánh cửa rẻ tiền, dẫn vào căn hộ ba phòng cáu bẩn nhìn xuống quốc lộ N1. Tòa nhà được gọi là Cầu vồng (Arc en Ciel), một cái tên mỉa mai cho một nơi được biết đến là điểm đen đáng sợ của quận.
Sáu năm chiến đấu ở Algeria đã tôi luyện Yusuf Hashim thành một con người chai sạn. Anh bỏ trốn và tìm đường ẩn náu tại Paris, điểm đến là Arc en Ciel, nơi anh sẽ hội ngộ với ba người anh em. Người ta nói rằng chỉ những kẻ sống trong những khu ổ chuột như thế này mới có thể đối mặt với sự độc lập mà không chút do dự, và Hashim, rõ ràng, không hề sợ hãi. Kinh nghiệm chiến đấu từ năm mười lăm tuổi, bắt đầu với vụ đánh bom trạm bưu điện cho Mặt trận Giải phóng Dân tộc Algeria (FLN), đã tôi luyện anh thành một chiến binh dày dạn kinh nghiệm.
Hashim bước ra khỏi màn mưa, ánh đèn trắng hắt lên gương mặt xám nâu với chiếc mũi to đáng sợ. Ánh mắt anh thận trọng liếc ngang liếc dọc. Anh kiểm tra túi quần sau, 25.000 franc mới cứng, một khoản tiền lớn nhất anh từng giao dịch. Dưới bóng tối, Hashim liếc nhìn đồng hồ, trong lòng dâng lên một chút bất an. Anh không biết mặt người sẽ đến gặp mình, một phần trong kế hoạch được thiết kế tỉ mỉ để đảm bảo an toàn sau mỗi phi vụ. Nguồn cung cấp của đám buôn lậu luôn được đảm bảo, nhưng Hashim vẫn luôn thận trọng. Anh thường xuyên yêu cầu thay đổi địa điểm gặp mặt và giao dịch với người mới, dù không phải lúc nào cũng được chấp thuận. Các biện pháp an toàn tốn kém, nhưng đám bạn hàng của Hashim hiểu rõ giá trị của chúng trên đường phố, nơi mạng sống có thể bị đánh đổi bất cứ lúc nào.
Đoạn trích trên dường như không liên quan đến cuốn tiểu thuyết “Quỷ Sứ Cũng Phải Dè Chừng” của Sebastian Faulks, một câu chuyện lấy bối cảnh Thế chiến thứ nhất xoay quanh Stephen Wraysford, một chàng trai trẻ người Anh đến Pháp làm việc tại một nhà máy dệt và mối tình đầy sóng gió với Isabelle Azaire, vợ của chủ nhà máy. Cuộc sống của Stephen bị đảo lộn hoàn toàn khi chiến tranh bùng nổ, anh gia nhập quân đội và trải qua những trận chiến khốc liệt tại chiến trường Somme. “Quỷ Sứ Cũng Phải Dè Chừng” không chỉ là một câu chuyện tình yêu giữa bom đạn, mà còn là một bức tranh chân thực và sâu sắc về cuộc sống trong chiến tranh, về nỗi sợ hãi, tuyệt vọng, hy vọng và cả những mâu thuẫn giằng xé trong tâm hồn con người. Tác phẩm được đánh giá cao bởi cách xây dựng nhân vật đa chiều, cốt truyện phức tạp và lôi cuốn, cùng với những miêu tả chi tiết và đầy ám ảnh về chiến tranh. Sebastian Faulks, tác giả của cuốn tiểu thuyết này, cũng là một trong số những nhà văn được lựa chọn để tiếp nối di sản văn chương của James Bond sau khi Ian Fleming qua đời.