“Rượu Đêm” của tác giả Miêng là một chuyến hành hương trở về tuổi thơ, về miền ký ức ngọt ngào gắn liền với hương vị bánh xèo Quảng Ngãi. Từ con đường hẻo lánh dẫn đến xã Thu Xà, cách nơi tác giả sống 10 cây số, một thế giới ẩm thực đặc biệt được mở ra, khơi nguồn cảm hứng viết lách và sáng tạo. Tại đây, món bánh xèo quê hương, được tác giả xem là ngon nhất đất nước, trở thành biểu tượng của tình yêu và kỷ niệm.
Mỗi chiếc bánh xèo Thu Xà không chỉ là một món ăn, mà còn là mảnh hồn xương thịt của tác giả, gắn liền với hình ảnh ấm áp của bác Vàng – người phụ nữ hiền lành, mộc mạc như bao bà mẹ Việt Nam khác, và cũng là người duy nhất bán bánh xèo ở thị trấn nhỏ này. Góc bếp của bác, dù đơn sơ với hiên nhà thấp nghiêng, vách tường nhuốm màu thời gian và dầu mỡ, lại trở thành một không gian đầy thi vị, được bao quanh bởi những cây tre xanh mướt. Hình ảnh cô em gái chăm chú nhìn khuôn bánh, những tấm tranh tre che nắng che mưa, và cả Hồng – người bạn cùng tuổi, cùng lớp với tác giả, tất cả tạo nên một bức tranh tuổi thơ bình dị và thân thương.
Bánh xèo Thu Xà không cong mà tròn lồi, vàng ươm, thơm nồng, bóng loáng mà không gắt, mỏng nhẹ với đường kính chỉ khoảng 12 cm. Viền bánh cong cong như đôi môi con gái, tinh tế và quý phái. Dù nhỏ nhắn, nhưng chỉ cần hai ba miếng là đã đủ no bụng, vậy mà miệng vẫn còn thòm thèm, mắt vẫn còn ngòi ngạt, mũi vẫn còn muốn hít hà hương thơm quyến rũ. Đặc biệt, trong những đêm trăng sáng, bác Vàng như một nghệ sĩ, níu chân thực khách bằng những chiếc bánh xèo tuyệt vời. Ánh trăng dịu dàng vương trên những lá rau thơm, lướt nhẹ trong chén nước mắm cay nồng, hòa quyện cùng âm thanh rộn rã của dế, cóc, tiếng mèo gọi bạn tình, tiếng chó sủa xa xa, tạo nên một bản nhạc quê hương ngọt ngào, đưa chiếc bánh xèo phiêu du vào vũ trụ vĩnh hằng.
Tuy lãng mạn là thế, nhưng hình ảnh bác Vàng bên bếp lửa vẫn là ký ức đậm sâu nhất trong lòng tác giả. Đôi bàn tay mảnh mai của bác cẩn thận chấm miếng thịt ba chỉ vào dầu, rồi thả vào khuôn bánh cùng một con tôm tươi, tất cả đều giản dị, tự nhiên mà không hề phô trương. Cách bác khuấy bột, xoay khuôn, thêm dầu, đậy nắp, tất cả đều nhịp nhàng, thuần thục như một nghệ sĩ đang vẽ nên một tác phẩm nghệ thuật. Không cần đồng hồ, bác Vàng vẫn biết chính xác thời điểm bánh chín vàng ươm, thơm phức. Chiếc bánh xèo nhỏ nhắn nhưng tráng lệ, không cần quá nhiều nguyên liệu nhưng vẫn đủ sức lay động vị giác và khơi gợi cảm hứng. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, hình ảnh bác Vàng trong chiếc áo bà ba trắng bên góc bếp đơn sơ, mộc mạc, tạo nên một bức tranh đẹp đến nao lòng.
Bác Vàng thưởng thức từng chiếc bánh một cách từ tốn, như thể không gì có thể làm xao lãng khoảnh khắc thiêng liêng ấy. Tiếng lửa tí tách, tiếng dầu mỡ xèo xèo, hương thơm lan tỏa, tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng ẩm thực đầy mê hoặc. Món bánh xèo quê hương với hương vị thơm ngon của nguyên liệu tươi, cùng nước chấm được pha chế tỉ mỉ, đã tạo nên một trải nghiệm ẩm thực đầy sáng tạo và tinh tế. “Rượu Đêm” không chỉ là câu chuyện về món bánh xèo, mà còn là hành trình tìm kiếm hương vị tuổi thơ, là tình yêu dành cho quê hương và ẩm thực đậm đà bản sắc. Liệu có thể tìm lại được cảm xúc ấm áp của ngày xưa? “Rượu Đêm” của Miêng sẽ đưa bạn trở về miền ký ức ngọt ngào ấy.