“Scarlett: Hậu Cuốn Theo Chiều Gió” của Alexandra Ripley là phần tiếp theo được mong đợi của tác phẩm kinh điển “Cuốn Theo Chiều Gió” do Margaret Mitchell sáng tác. Ripley đã khéo léo xây dựng câu chuyện dựa trên nền tảng nguyên tác, đồng thời thổi vào đó hơi thở mới mẻ, hiện đại, phản ánh xu hướng văn hóa và văn học đương thời. Cuốn sách hứa hẹn một cuộc hội ngộ đầy cảm xúc với Scarlett, Rhett và Tara, tiếp nối câu chuyện tình yêu lãng mạn và cuốn hút nhất mọi thời đại. Ngay từ lần xuất bản đầu tiên, “Scarlett” đã tạo nên cơn sốt trên toàn thế giới với kỷ lục 2 triệu bản in được bán hết, minh chứng cho sức hút mạnh mẽ của câu chuyện và sự phát triển hấp dẫn của các nhân vật.
Câu chuyện mở ra với hình ảnh Scarlett O’Hara Hamilton Kennedy Butler đứng đơn độc trong cơn mưa tầm tã tại đám tang của Melanie Wilkes. Nỗi đau mất mát quá lớn khiến Scarlett tê dại, trống rỗng, chỉ còn lại lời cầu nguyện cho bản thân đủ sức mạnh để vượt qua. Hình ảnh chiếc quan tài nhỏ bé của Melanie được hạ xuống huyệt mộ giữa cơn mưa lạnh lẽo càng khoét sâu vào nỗi đau của Scarlett, khiến nàng phẫn uất trước sự thờ ơ của những người xung quanh. Giữa đám đông mặc niệm, Scarlett cảm thấy mình như một kẻ lạc loài, không được chia sẻ, an ủi. Nỗi cô đơn càng trở nên rõ rệt khi nàng nhớ về Rhett, người đàn ông lẽ ra phải ở bên cạnh che chở cho nàng lúc này. Chỉ còn Tara, mảnh đất quê hương, là nơi Scarlett khao khát trở về để tìm kiếm sự bình yên.
Nghĩa trang Oakland ở Atlanta, nơi Melanie yên nghỉ, cũng là nơi chôn cất những người thân yêu nhất của Scarlett: chồng đầu tiên Charles Hamilton, chồng thứ hai Frank Kennedy và đứa con gái bé bỏng Bonnie. Mỗi ngôi mộ là một mảnh ghép trong cuộc đời đầy sóng gió của Scarlett, gợi lại những ký ức về tuổi trẻ vô tư lự trước chiến tranh, về những người đàn ông đã từng say đắm nàng, và cả những mất mát đau thương mà nàng phải gánh chịu. Giờ đây, Melanie, người bạn tri kỷ duy nhất của Scarlett, cũng đã ra đi, để lại nàng bơ vơ giữa cuộc đời.
Sự ra đi của Melanie cũng đánh dấu bước ngoặt trong mối quan hệ giữa Scarlett và Ashley Wilkes, người đàn ông mà nàng đã theo đuổi suốt bao năm. Giờ đây, khi không còn Melanie, Ashley trở về bên Scarlett, nhưng tình yêu cuồng nhiệt năm xưa đã nguội tắt, thay vào đó là sự trống rỗng và nhận thức muộn màng về những sai lầm trong quá khứ. Trong lúc đau khổ tột cùng, Ashley suýt chút nữa nhảy xuống huyệt mộ của Melanie, và Scarlett là người đã kịp thời ngăn cản chàng. Hành động này, tuy xuất phát từ lòng tốt, lại bị những người xung quanh hiểu lầm, khiến Scarlett càng thêm cô độc và bị xa lánh.
Trên chuyến tàu trở về Tara, Scarlett tưởng tượng về ngôi nhà thân yêu với ánh nắng chan hòa, những bụi nhài thơm ngát và vòng tay ấm áp của mẹ. Nàng hy vọng Tara sẽ là nơi chữa lành những vết thương lòng, là nơi nàng có thể dựa vào để xây dựng lại cuộc đời. Tuy nhiên, khi đến nơi, Scarlett lại phải đối mặt với một thực tế phũ phàng: ngôi nhà xuống cấp, hoang tàn và mẹ nàng đang lâm bệnh nặng. Nỗi tuyệt vọng dâng trào trong lòng Scarlett khi nàng chứng kiến người mẹ thân yêu tiều tụy, gần đất xa trời.
Những ngày sau đó, Scarlett dành trọn thời gian chăm sóc mẹ, hy vọng tìm lại được chút an ủi từ bàn tay của mẹ. Nàng tắm rửa, thay quần áo, đút cháo cho mẹ, hát những bài hát ru mà mẹ thường hát cho nàng nghe khi còn nhỏ. Giữa những cơn mê sảng, mẹ Scarlett đôi lúc nhận ra con gái, và những lời la rầy quen thuộc của bà khiến Scarlett cảm thấy như được trở về tuổi thơ. Tuy nhiên, những khoảnh khắc tỉnh táo ấy quá ngắn ngủi, và Scarlett lại phải đối mặt với nỗi đau mất mát, nỗi cô đơn cùng cực khi màn đêm buông xuống.