Ẩn sau lớp vỏ bọc hoàn hảo của một gia đình “kiểu mẫu” Nhật Bản là những mảng tối u ám và ngột ngạt đến nghẹt thở. “Tàn lửa” của Shizukui Shusuke không phải một tiểu thuyết trinh thám với những cú ngoặt bất ngờ, mà là một tác phẩm tâm lý nặng đô, xoáy sâu vào những mâu thuẫn âm ỉ bên trong gia đình Isao. Isao, người chồng luôn hiện diện nhưng vô hình trong chính ngôi nhà của mình, bất lực trong việc thể hiện tình cảm với vợ con. Hiroe, người vợ cam chịu, phải gồng mình chống đỡ sự đày đọa tinh thần từ mẹ chồng và chị chồng đến mức kiệt quệ. Ngay cả khi mẹ chồng qua đời, những bất công vẫn chưa buông tha khi Yukimi, con dâu, tiếp tục trở thành nạn nhân của những áp lực vô hình từ gia đình chồng.
Hình ảnh những người đàn ông trong “Tàn lửa”, tiêu biểu là Isao và con trai, khắc họa rõ nét sự thiếu nhân văn và bản tính tự ái đến mức đáng ghét. Đồng thời, cuộc sống của Hiroe và Yukimi, hai người phụ nữ trong gia đình, lại được miêu tả đầy đau đớn và xót xa, khơi gợi sự đồng cảm sâu sắc từ người đọc. Xuyên suốt 24 chương sách, Shizukui Shusuke dẫn dắt người đọc qua nhiều cung bậc cảm xúc, từ phán quyết oan nghiệt trong phiên tòa xét xử Takeuchi Shingo, đến cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Takeuchi và vị ân nhân năm xưa – cựu thẩm phán Isao. Sự xuất hiện của Takeuchi, giờ đây là người hàng xóm tốt bụng luôn sẵn sàng giúp đỡ gia đình Isao, đặt ra một câu hỏi đầy nghi hoặc: liệu đằng sau những hành động tử tế ấy có ẩn chứa một âm mưu nào khác?
Điểm đặc biệt của “Tàn lửa” nằm ở việc lựa chọn góc nhìn trần thuật. Không tập trung vào nhân vật Isao như dự đoán, tác giả lại đặt trọng tâm vào hai người phụ nữ Hiroe và Yukimi, để từ đó phơi bày những góc khuất tăm tối trong cuộc sống gia đình. Sự mệt mỏi đến kiệt cùng của Hiroe, nỗi lo sợ thường trực của Yukimi, tất cả được khắc họa tỉ mỉ và chân thực đến ám ảnh. Bằng sự tinh tế trong việc xây dựng tâm lý nhân vật, Shizukui Shusuke đã lột tả thành công sự biến chất đáng sợ của Takeuchi, từ một kẻ bị kết tội oan đến một con người với những toan tính khó lường. “Tàn lửa” không đơn thuần là câu chuyện về một gia đình, mà còn là bức tranh trần trụi về bản chất con người, về những góc khuất trong tâm hồn mỗi cá nhân.
Tuy không có những pha phá án nghẹt thở hay những màn đấu trí căng thẳng, “Tàn lửa” vẫn giữ được nhịp điệu hồi hộp, lôi cuốn người đọc bằng chính những diễn biến tâm lý phức tạp và những tình huống xung đột đầy kịch tính. Sự bất lực của ông Isao trước những biến cố, sự tuyệt vọng của Hiroe và Yukimi, tất cả tạo nên một bầu không khí ngột ngạt, u ám bao trùm toàn bộ câu chuyện. Tác phẩm không chỉ dừng lại ở việc mô tả những mâu thuẫn gia đình, mà còn mở rộng ra những mối quan hệ xã hội khác, từ tình làng nghĩa xóm đến mối quan hệ giữa thẩm phán và bị cáo, giữa những người mẹ có con nhỏ… Tất cả được đan xen một cách khéo léo, tạo nên một bức tranh đa chiều về xã hội Nhật Bản đương đại. Mặc dù cái kết có phần vội vàng và chưa thực sự thỏa mãn, nhưng “Tàn lửa” vẫn là một tác phẩm đáng đọc, để lại nhiều suy ngẫm về cuộc sống gia đình, về bản chất con người và về những góc khuất trong tâm hồn mỗi chúng ta.