“Thiếu Nữ Đánh Cờ Vây” của Sơn Táp là một tác phẩm văn học đầy cảm xúc, khắc họa câu chuyện tình yêu giữa một thiếu nữ Trung Hoa và một sĩ quan Nhật Bản trong bối cảnh chiến tranh đầy bi thương giữa hai quốc gia. Tình cờ gặp gỡ tại Quảng trường Thiên Phong, họ kết nối với nhau qua những trận cờ vây, nảy sinh một tình yêu trong sáng và sâu lắng không cần ngôn từ hay danh tính. Tuy nhiên, chiến tranh đã đẩy họ vào bi kịch, tình yêu ấy chỉ có thể thể hiện trọn vẹn qua cái chết, để lại trong lòng người đọc những khoảnh khắc day dứt khôn nguôi.
Tác giả Sơn Táp đã tái hiện một cách tinh tế và sâu sắc thời kỳ đầy sóng gió của cuộc chiến Trung-Nhật, đồng thời dệt nên một câu chuyện tình yêu đầy xúc động. Mối quan hệ phức tạp giữa hai nhân vật chính được phát triển dưới ngòi bút tài hoa của tác giả, cuốn hút người đọc ngay từ những trang đầu tiên. Mỗi nước đi trên bàn cờ vây không chỉ là một phần của trò chơi mà còn là biểu tượng cho những cảm xúc sâu thẳm, những khoảnh khắc gần gũi quý giá giữa hai người. Từ cái vuốt ve nhẹ nhàng bằng chiếc quạt trong ngày hè oi bức đến khoảnh khắc yên bình khi cô gái nằm gối trên đùi chàng trai, tất cả đều chứa đựng một tình cảm khao khát, sâu thẳm, vừa hạnh phúc vừa đau đớn.
Chiến tranh là bi kịch, và tình yêu giữa hai con người thuộc hai phe đối địch càng làm nổi bật bi kịch ấy. Cô gái Trung Hoa bị giằng xé giữa thời đại phong kiến và thuộc địa, giữa cách mạng và sự đớn hèn trước đế quốc. Hai chàng sinh viên, đại diện cho hai nền văn hóa khác nhau, đã trở thành điểm tựa để cô trưởng thành và bắt đầu cuộc nổi loạn của chính mình. Khi niềm tin tan vỡ, cô phải đối mặt với sự phản bội và từ bỏ tất cả. Cờ vây trở thành liều thuốc tinh thần, giúp cô vừa chạy trốn vừa đối diện với thực tại. Trong khi đó, người lính Nhật Bản bước vào một dân tộc xa lạ với niềm tin và hy vọng, nhưng cuối cùng lại chìm trong hoài nghi và tuyệt vọng. Giữa tội ác và khát vọng, niềm tin của anh dần phai nhạt, lạc lõng giữa cuộc chiến không lối thoát. Anh dần nhận ra dân tộc mà mình xâm lược không hề xấu xa mà rất đáng kính trọng, đặc biệt là qua hình ảnh cô gái Trung Hoa, xen lẫn giữa sự say mê và căm hận.
Tâm hồn của hai nhân vật giao thoa qua từng nước cờ, họ tìm thấy sự đồng điệu giữa thế giới riêng của mỗi người. Giống như cách bà đỡ đưa đứa trẻ đến với cuộc đời, tâm hồn họ được mở ra trước đối phương, trần trụi, chân thật và đầy rung cảm. Tình yêu của họ trở thành phương tiện hòa giải oán hận giữa hai dân tộc đối địch. Thông qua việc kể chuyện xen kẽ giữa hai nhân vật chính, Sơn Táp đã khắc họa nỗi đau song hành của cả người xâm lược lẫn nạn nhân, của quốc gia khai sáng và đất nước bị chiếm đóng.
Cờ vây, biểu tượng của văn hóa và hòa bình, đóng vai trò trung tâm trong câu chuyện. Sơn Táp đã dày công nghiên cứu và tham khảo ý kiến từ các chuyên gia để tái hiện những trận cờ vây sống động và kịch tính. Như Trương Kháng Kháng đã nhận xét, Sơn Táp đã biến hành động và triết lý của cờ vây thành một trải nghiệm văn học hấp dẫn. Nhân vật trong tiểu thuyết như những quân cờ, đối lập nhưng dựa dẫm vào nhau, di chuyển nhẹ nhàng trên bàn cờ nhưng vẫn truyền tải được tình yêu không lời.
Sơn Táp, sinh ngày 26 tháng 10 năm 1972 tại Bắc Kinh, là một tác giả tài năng với nhiều giải thưởng văn học. Bút danh “Sơn Táp” được lấy cảm hứng từ bài thơ “Tùng thanh” của Bạch Cư Dị. Từ khi 8 tuổi, bà đã có tác phẩm được xuất bản. Sau khi du học và định cư tại Pháp năm 1990, bà dần khẳng định tên tuổi trong giới văn chương Paris. “Thiếu Nữ Đánh Cờ Vây” là một trong những tác phẩm nổi bật của bà, mang đến những suy ngẫm sâu sắc về xã hội phương Tây sau sự kiện 11/9 và tầm quan trọng của việc tìm kiếm định nghĩa mới trong thời kỳ đầy biến động. Tác phẩm khẳng định rằng tình yêu vẫn có thể tồn tại giữa những khác biệt văn hóa, như một giấc mơ, một khoảnh khắc đối diện với thực tại, với niềm hy vọng và niềm tin vào hạnh phúc và tương lai. Hãy cùng khám phá “Thiếu Nữ Đánh Cờ Vây” và chiêm nghiệm câu chuyện sâu sắc, ý nghĩa mà tác phẩm mang lại.