“Tiểu Đoàn Bốn Người” của Leonid Sobolev mở ra với cảnh Nêgreba nhảy dù xuống bầu trời đêm Mikhain, một cú đẩy nhẹ đưa anh rời khỏi máy bay và lướt vào màn đêm tĩnh mịch. Ký ức về hai tuần trước tại Xêvaxtôpôn ùa về, khi anh và Côrôlep, với chút tinh quái và tự tin thái quá, gia nhập đội ngũ nhảy dù tình nguyện. Cả hai khẳng định đã có kinh nghiệm nhảy dù, nhưng thực tế lại lóng ngóng đến mức phải lén quan sát người khác để học cách xếp và đeo dù. Giờ đây, giữa không trung, Nêgreba lặng lẽ quan sát những tia lửa nhấp nháy từ Ôđetxa và hạm đội ngoài khơi, điểm đến của anh lại chìm trong bóng tối đáng sợ. Anh nhận ra những tia lửa nhỏ li ti phía dưới, giống như những đốm thuốc lá cháy đỏ trên boong tàu – đó là chiến tuyến. Với thao tác chính xác, Nêgreba kéo dây dù và vượt qua vùng giao tranh.
Hạ cánh xuống một khu vực vắng lặng, anh di chuyển suốt một giờ đồng hồ mà không gặp bất kỳ ai. Trong bóng đêm mịt mù, anh vô tình cắt phải một đường dây điện thoại. Linh cảm mách bảo, Nêgreba dùng kìm cắt ngắn dây và lần theo nó, hy vọng tìm được vị trí của địch. Sau một giờ bò dọc theo dây, anh đến một bụi rậm. Qua làn sương sớm, ba con ngựa và một lính gác hiện ra. Nín thở chờ cho lũ ngựa quen với mùi lạ, Nêgreba lên kế hoạch tấn công lính gác, cướp ngựa và tấn công vào các làng. Trong lúc tiếp cận, tay anh trượt vào một hố sâu, chạm phải thứ gì đó mềm mại và run rẩy. Tiếng nói vọng lên từ dưới đất khiến Nêgreba giật mình. Hóa ra, anh đã tìm thấy một hầm chỉ huy của quân địch. Qua khe hở, anh nhìn thấy các sĩ quan phát xít đang nghiên cứu bản đồ, một tên sĩ quan râu ria chỉ trỏ giận dữ, trong khi các nhân viên điện thoại ngồi gọi điện ở góc phòng.
Nêgreba đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan, ngồi chờ đợi trận chiến cuối cùng với dự cảm về sự hy sinh không thể tránh khỏi. Cách đó ba trăm mét, một khe núi hiện ra, vị trí lý tưởng để tấn công, nhưng anh không thể bỏ mặc người đồng đội bị thương, Lêonchep. Giữa lúc tuyệt vọng, tiếng súng ngắn vang lên từ phía sau. Lêonchep, dù yếu ớt, vẫn cố gắng gọi đồng đội. Nêgreba cũng nhận ra những người lính nhảy dù khác đang ẩn nấp gần đó. Họ tập hợp lại, bàn bạc kế hoạch tấn công và giải cứu Lêonchep. Cuộc đọ súng ác liệt nổ ra khi họ cố gắng đưa Lêonchep đến khe núi an toàn. Sau khi đẩy lùi quân địch, họ tìm thấy Litôpchencô, một lính nhảy dù khác, đang ẩn náu trong khe núi.
Lêonchep vẫn bất tỉnh, vết thương chảy máu. Họ băng bó cho anh, chia nhau bánh lương khô và sôcôla, và chia sẻ những giọt nước quý giá cuối cùng. Khi Lêonchep tỉnh lại, Nêgreba động viên anh, khẳng định họ sẽ cùng nhau thoát khỏi vòng vây. “Tiểu Đoàn Bốn Người” hứa hẹn một cuộc hành trình đầy kịch tính và cảm động, nơi lòng dũng cảm, tình đồng đội và sự hy sinh đan xen trong cuộc chiến khốc liệt. Mời bạn đọc bước vào thế giới của Leonid Sobolev và cùng trải nghiệm câu chuyện đầy xúc động này.