“Tinh Hoa Võ Thuật Trung Hoa” của tác giả Kim Long là một hành trình đầy mê hoặc xuyên suốt chiều dài lịch sử võ học Trung Quốc, từ những manh nha sơ khai trước cả triều đại nhà Tần (221-207 TCN) đến thời kỳ cận đại đầy biến động. Thuở ban đầu, võ thuật được xem như công cụ phục vụ cho giới quý tộc, bảo vệ an nguy hay mở rộng lãnh thổ. Giống như đấu trường La Mã, tầng lớp giàu có bấy giờ cũng huấn luyện đấu sĩ cho những cuộc tỷ thí khốc liệt.
Cuốn sách giải mã ý nghĩa thực sự của thuật ngữ “Kung Fu”, vốn là phiên âm của từ “Công Phu” trong tiếng Hán Việt, hàm chứa ý nghĩa về sự khổ luyện, tinh thông một kỹ năng đặc biệt đòi hỏi thời gian và nỗ lực. Mặc dù “Kung Fu” được thế giới biết đến rộng rãi như một danh xưng cho võ thuật Trung Hoa, nhưng thực tế, “Võ Thuật” (Wushu) mới chính là thuật ngữ bao hàm toàn diện cả quyền thuật lẫn binh khí. Bên cạnh đó, người Trung Quốc còn sử dụng nhiều tên gọi khác như Quốc thuật, Quyền thuật, Kỹ kích, trong khi người Nhật dùng từ “Kempo”. Tuy nhiên, không phải mọi môn phái Kempo đều có nguồn gốc từ Trung Quốc.
Hành trình khám phá võ thuật Trung Hoa được dẫn dắt qua những dấu tích lịch sử quý giá, như chiếc lược gỗ chạm khắc hình ảnh hai người đấu vật có niên đại từ thời nhà Tần, được phát hiện năm 1975. Từ môn vật Xiangpu (Tương Phốc) thời nhà Hán, tiền thân của Sumo Nhật Bản, đến hình ảnh lực sĩ Tương Phốc thời Đường mang dáng dấp Sumo hiện đại, và sự biến đổi của kỹ thuật đấu vật dưới triều Tống khi võ sĩ bắt đầu mặc áo để dễ dàng khống chế đối thủ, tất cả đều được tái hiện sống động.
Thời kỳ hoàng kim của võ thuật Trung Hoa nở rộ dưới triều Minh, đánh dấu bằng sự xuất hiện của trào lưu mại võ, mở ra cơ hội học võ cho quảng đại quần chúng. Trước đó, võ thuật thường chỉ được truyền dạy trong giới võ sư, quân lính hoặc hiệp khách. Những ghi chép của Đường Thuận Chi và Thích Kế Quang về các môn phái võ thuật đương thời vào thế kỷ 16, đặc biệt là cuốn “Kỷ Hiệu Tân Thư” của Thích Kế Quang sau khi đánh bại cướp biển Nhật Bản, là những tư liệu vô cùng quý báu.
“Tinh Hoa Võ Thuật Trung Hoa” không chỉ dừng lại ở dòng chảy lịch sử, mà còn khắc họa chân dung những môn phái đặc sắc như Bạch Hạc Quyền của Phương Thất Nương, Bát Cực Quyền của Ngô Chung, Thái Lý Phật Quyền của Trần Hưởng và Bát Quái Chưởng của Đổng Hải Xuyên. Cuốn sách cũng tái hiện sự kiện quan trọng năm 1894 tại Bắc Kinh, khi bốn võ sư Trình Đình Hoa, Lưu Vĩ Tường, Lưu Đức Khoan và Lý Tồn Nghĩa kết hợp tinh hoa các môn phái, sáng lập ra hệ phái Nội Gia.
Câu chuyện về Nghĩa Hòa Đoàn, tổ chức với mục tiêu giải phóng Trung Hoa khỏi ách đô hộ ngoại bang, và những cuộc chiến đấu của các thành viên được tôi luyện bởi môn Thần Quyền, càng làm tăng thêm sức hấp dẫn cho tác phẩm. “Tinh Hoa Võ Thuật Trung Hoa” không đơn thuần là cuốn sách về võ thuật, mà còn là bản hùng ca về sự kiên trì, nghị lực và tinh thần tự cường của dân tộc Trung Hoa. Một hành trình khám phá đầy thú vị đang chờ đón bạn.