Tùng San, kiệt sức sau chuỗi ngày làm việc căng thẳng, cuối cùng cũng được nghỉ một tuần. Về đến nhà, cô chỉ muốn ngã quỵ xuống giường. Hình ảnh phản chiếu trong gương cho thấy quầng thâm dưới mắt ngày càng đậm, dấu hiệu rõ ràng của sự mệt mỏi triền miên. Hai đứa con, Lương Cửu và Giai Kỳ, vẫn đang ở nhà trẻ. Cô tranh thủ lên tầng, thay đồ, tắm rửa và định chợp mắt một chút trước khi đi đón chúng. Vừa thiếp đi, cô mơ màng cảm nhận một đôi tay ấm áp vuốt ve cơ thể mình, nhẹ nhàng, êm ái, vừa đủ áp lực khiến cô thoải mái thả lỏng. Đôi tay ấy di chuyển dọc theo sống lưng, khéo léo và tinh tế.
Khoảnh khắc đôi tay kia sắp vượt quá giới hạn, Tùng San giật mình tỉnh giấc. Cô theo phản xạ đấm vào người đang nằm trên mình: “Đừng làm loạn!” Người đàn ông bật cười, giọng nói quen thuộc vang lên: “San San, em đang ngủ đấy à?” Tùng San nhún vai, chỉ vào một điểm trên vai: “Ấn vào đây, chỗ này đau.” Anh ngoan ngoãn làm theo, đặt tay lên huyệt vị một cách chính xác đến kinh ngạc. Cảm giác tê dại lan ra khắp vai và cánh tay khiến cô khẽ kêu lên.
Cơn đau nhức ban đầu nhanh chóng được thay thế bằng cảm giác nhẹ nhõm, thoải mái khó tả. “Muốn tiếp không?”, anh tươi cười hỏi. Không nhìn anh, Tùng San đáp: “Đương nhiên rồi, nhanh nhanh lên!” Anh lại cười, tiếp tục xoa bóp cho cô, nhận thấy vợ mình dạo này mệt mỏi đến mức gầy rộc cả đi. Tùng San khẩn khoản: “Anh ơi, đừng chọc em nữa đi, đã muộn rồi! Chúng ta hãy đi đón con thôi.”
Liệu cuộc sống hôn nhân của Tùng San và người chồng bí ẩn này sẽ ra sao? Những áp lực công việc và trách nhiệm gia đình sẽ ảnh hưởng đến tình yêu của họ như thế nào? Câu trả lời đang chờ bạn khám phá trong “Tình Muộn” của tác giả Thương Cẩm Duy.