“Trái Tim Chó” của Mikhail Bulgakov là một câu chuyện châm biếm đầy ám ảnh về một thí nghiệm khoa học vượt quá tầm kiểm soát. Giáo sư Philip Philipovich Preobrazhensky, một bác sĩ phẫu thuật tài ba, thực hiện một ca phẫu thuật cấy ghép chưa từng có tiền lệ: cấy tuyến yên của một người đàn ông vừa qua đời vào cơ thể một chú chó hoang tên Sharik. Kết quả đáng kinh ngạc, Sharik dần dần biến đổi, mang hình hài con người và được đặt tên là Sharikov. Tuy nhiên, trái tim của Sharikov vẫn là trái tim của một con chó.
Sharikov mang trong mình ký ức về kiếp sống lang thang, bị đánh đập khi còn là chó. Sự biến đổi này không mang đến cho hắn trí tuệ con người mà lại khơi dậy trong hắn những bản năng hoang dã, thù hận và khát khao trả thù xã hội. Hắn bắt đầu chống lại loài người bằng những hành vi xấu xa, đểu cáng và vô lương tâm nhất. Từ săn đuổi mèo, gây gổ với hàng xóm, nhậu nhẹt, trêu ghẹo phụ nữ, Sharikov trượt dài trên con đường tội lỗi với trộm cắp, dối trá, lừa đảo và thậm chí là giết người.
Thí nghiệm của giáo sư Preobrazhensky ban đầu nhằm mục đích cao cả, cải biến sinh vật thành người có trí tuệ. Tuy nhiên, việc sử dụng tuyến yên của Clim Trugunkin, một kẻ vô sản lưu manh, nghiện rượu, trộm cắp và dối trá, đã dẫn đến một sai lầm khủng khiếp. Sharikov không đại diện cho loài người nói chung, mà tập trung những thói hư tật xấu, thấp hèn của tầng lớp vô sản lưu manh, phần bản năng tối tăm, trụy lạc trong cuộc sống quần chúng. Qua hình tượng Sharikov, Bulgakov cảnh báo về nguy cơ xuất hiện những “con người mang trái tim chó”, những kẻ mang tâm lý chó sói không hiếm gặp trong xã hội.
Giáo sư Preobrazhensky nhận ra sai lầm của mình và nỗ lực sửa chữa, nhưng đã quá muộn. Sharikov, sinh vật mang trái tim chó, đã trở thành một mối nguy hiểm, đe dọa chính người tạo ra nó. Câu chuyện mở đầu bằng lời than khóc đầy đau đớn của Sharik khi còn là chó, bị bỏng bởi nước sôi do một tên đầu bếp độc ác hắt vào người. Đoạn độc thoại nội tâm này hé lộ sự khốn khổ của kiếp sống chó hoang và đồng thời gieo mầm cho những hành vi tàn bạo sau này của Sharikov. “Trái Tim Chó” không chỉ là một câu chuyện khoa học viễn tưởng, mà còn là một tác phẩm châm biếm sâu sắc về xã hội, về bản chất con người và những hậu quả khôn lường của sự can thiệp vào tự nhiên. Cuốn sách đặt ra những câu hỏi day dứt về đạo đức, về ranh giới giữa con người và loài vật, và về trách nhiệm của khoa học đối với nhân loại. Mikhail Bulgakov, một nhà văn với cuộc đời và sự nghiệp đầy thăng trầm, đã để lại một di sản văn chương đồ sộ. “Trái Tim Chó”, cùng với những tác phẩm khác như “Nghệ nhân và Margarita,” đã khẳng định vị trí của ông như một trong những nhà văn vĩ đại của thế kỷ 20.