“Truyện Cổ Canterbury” (The Canterbury Tales) của Geoffrey Chaucer, một kiệt tác văn học Anh Trung đại, là tập hợp 24 câu chuyện được kể bằng thơ, trải dài trên 17.000 dòng. Được sáng tác từ năm 1387 đến 1400, tác phẩm khắc họa một bức tranh sống động về xã hội Anh thế kỷ 14 thông qua chuyến hành hương từ London đến Canterbury để viếng mộ Thánh Thomas Becket. Chaucer khéo léo lồng ghép những câu chuyện đa dạng, từ lãng mạn, hài hước đến bi thương, được kể bởi những người hành hương thuộc nhiều tầng lớp xã hội khác nhau. Mỗi câu chuyện không chỉ mang đến những tình tiết hấp dẫn mà còn phản ánh tính cách, quan điểm và địa vị của người kể chuyện.
Có giả thuyết cho rằng Chaucer đã lấy cảm hứng từ “Mười ngày” (Decameron) của Boccaccio, một tác phẩm ông có thể đã tiếp xúc trong chuyến công du đến Ý năm 1372. Tuy nhiên, “Truyện Cổ Canterbury” vẫn mang đậm dấu ấn riêng và được đánh giá cao về mặt nghệ thuật. Tác phẩm không chỉ góp phần quan trọng trong việc khẳng định vị thế của tiếng Anh, giúp ngôn ngữ này thoát khỏi ảnh hưởng của tiếng Latin và tiếng Pháp, mà còn được coi là một trong những đỉnh cao của văn học thế tục châu Âu thời Trung đại.
Một trong những câu chuyện nổi bật trong “Truyện Cổ Canterbury” là câu chuyện của Hiệp sĩ, xoay quanh mối tình tay ba giữa hai chàng hiệp sĩ Palamon và Arcite cùng nàng Emilia xinh đẹp. Cả hai bị Theseus, Công tước Athens, bắt giam. Arcite được thả với điều kiện không được quay lại Athens, trong khi Palamon vẫn bị giam cầm. Số phận đưa đẩy Arcite trở lại Athens dưới thân phận giả, còn Palamon tìm cách trốn thoát. Cuộc gặp gỡ định mệnh dẫn đến một trận quyết đấu sinh tử giữa hai người. Theseus can thiệp và quyết định tổ chức một trận đấu chính thức để phân định ai sẽ là người chiến thắng trái tim Emilia. Trận đấu diễn ra khốc liệt, Arcite giành chiến thắng nhưng lại chết vì tai nạn. Cuối cùng, Palamon kết hôn với Emilia.
Bên cạnh những câu chuyện mang màu sắc sử thi và lãng mạn, “Truyện Cổ Canterbury” còn chứa đựng những câu chuyện hài hước, dí dỏm như câu chuyện của Miller. Câu chuyện kể về một anh thợ mộc bị anh học trò Nicholas lừa để dan díu với vợ mình. Tình tiết dở khóc dở cười xen lẫn những trò đùa tinh quái tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống thường nhật thời Trung cổ. Sự đa dạng về thể loại và phong cách kể chuyện chính là điểm hấp dẫn đặc biệt của “Truyện Cổ Canterbury”, khiến tác phẩm vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay. Mỗi câu chuyện là một thế giới riêng, phản ánh muôn mặt cuộc sống và bản chất con người, từ tình yêu, lòng tham, sự dối trá đến lòng trung thành và đức hy sinh. Tác phẩm của Chaucer xứng đáng là một di sản văn học vô giá, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị và những bài học sâu sắc về cuộc đời.
(Phần giới thiệu về các tác phẩm của Tiến sĩ Ilyichev V.A. không liên quan đến “Truyện Cổ Canterbury” nên được loại bỏ để đảm bảo tính mạch lạc và tập trung vào chủ đề chính.)