“Văn Minh Và Những Bất Mãn Từ Nó” của Sigmund Freud, một tác phẩm kinh điển ra đời sau thảm họa Thế chiến thứ nhất, đào sâu vào mâu thuẫn nội tại của con người và xã hội. Xuất bản năm 1930, cuốn sách nhanh chóng trở thành một trong những tác phẩm phổ biến nhất của Freud, tiếp nối những luận điểm ông đã đề cập trong “Tương Lai Của Một Ảo Tưởng” (1927) về bản chất huyễn hoặc của tôn giáo. Freud lập luận rằng văn minh, cũng như chính quá trình phát triển của con người, mang trong mình mầm mống của sự bất mãn.
Trọng tâm của cuốn sách nằm ở sự phân tích sắc bén về bản chất bất mãn này. Freud chỉ ra rằng con người luôn khao khát thỏa mãn những bản năng nguyên thủy, trong khi văn minh, với những quy tắc và ràng buộc xã hội, lại tìm cách kiềm chế chúng. Chính sự xung đột giữa bản năng cá nhân và trật tự xã hội này tạo nên một chiến trường nội tâm đầy căng thẳng, đặc biệt rõ nét trong xã hội phương Tây. Cuốn sách vạch ra bức tranh toàn cảnh về cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ giữa cá nhân và tập thể, giữa tự do và trách nhiệm, một cuộc đấu tranh định hình nên những bất an sâu kín của con người hiện đại.
Là cha đẻ của phân tâm học, Freud đã cách mạng hóa hiểu biết của chúng ta về vô thức, giấc mơ và các bệnh lý thần kinh. Trong “Văn Minh Và Những Bất Mãn Từ Nó,” ông tiếp tục khẳng định phương pháp tiếp cận độc đáo của mình: khám phá cõi vô thức, nơi ẩn chứa những bí mật của tâm hồn con người. Thông qua việc phân tích cội nguồn của sự bất mãn, Freud mang đến những hiểu biết sâu sắc về động lực hành vi của con người và những thách thức mà xã hội hiện đại phải đối mặt.
Sự nghiệp của Freud chịu ảnh hưởng sâu sắc từ Jean-Martin Charcot, người đã khơi dậy niềm đam mê của ông với bệnh học tâm lý. Bằng chứng cho sự kính trọng này thể hiện qua bức tranh khắc “Bài học lâm sàng của bác sĩ Charcot” được Freud treo trang trọng trong phòng khám và việc ông đặt tên con trai đầu lòng là Jean Martin để tưởng nhớ người thầy của mình. Câu nói nổi tiếng của Charcot: “Lý thuyết tốt, nhưng không thể ngăn được sự tồn tại của thực tế,” thường được Freud trích dẫn, phản ánh tinh thần phản biện và thái độ không chấp nhận mù quáng kiến thức. Năm 1930, Freud được trao Giải Goethe, một sự ghi nhận xứng đáng cho những đóng góp to lớn của ông cho văn học và triết học. Những tác phẩm khác của ông, bao gồm “Phân Tâm Học Nhập Môn,” “Tâm Lý Đám Đông Và Phân Tích Cái Tôi,” “Cái Tôi Và Cái Nó,” “Nguồn Gốc Của Văn Hóa Và Tôn Giáo – Vật Tổ Và Cấm Kỵ,” “Bệnh Lý Học Tinh Thần Về Sinh Hoạt Đời Thường,” và “Sâu Xa Hơn Nguyên Tắc Không Đổi” đều là những công trình nghiên cứu quan trọng trong lĩnh vực phân tâm học. “Văn Minh Và Những Bất Mãn Từ Nó” là một cánh cửa mở ra thế giới tư tưởng phong phú của Sigmund Freud, một hành trình khám phá bản thân và xã hội không thể bỏ lỡ cho những ai quan tâm đến lịch sử và triết lý phân tâm học.