Yến Hạ, một cô gái mười lăm mười sáu tuổi, lớn lên trong cảnh nghèo khó tại một trấn nhỏ hẻo lánh dưới chân núi. Cuộc sống của nàng gắn liền với việc chăm sóc bốn cha nuôi mẹ nuôi tàn tật, gia đình nàng luôn là hộ nghèo khó nhận được sự cứu tế của bà con lối xóm. Một ngày nọ, một sự thật động trời được hé lộ: người mẹ nuôi què chân của nàng có thể san bằng cả ngọn núi chỉ bằng một chưởng, còn tiếng đàn của người cha nuôi mù lòa lại có khả năng triệu hồi cự thú trong truyền thuyết. Thiếu nữ nghèo khó suốt mười mấy năm bỗng chốc nhận ra mình là người có hậu thuẫn mạnh nhất trong giới Trung Nguyên. “Vãn Thiền” là phần thứ ba trong hệ liệt Mộ Thâm Viện của tác giả Hạnh Dao Vị Vãn, tiếp nối câu chuyện của “Tỏa Hồn” và “Văn Thuyết”, hứa hẹn một hành trình mới đầy bí ẩn và hấp dẫn.
Câu chuyện mở đầu với khung cảnh yên bình của trấn Nam Hà sau cơn mưa đầu mùa. Yến Hạ, trong bộ váy vàng nhạt, tất bật với công việc thường ngày: tưới cây, nấu cháo, hầm thuốc. Nàng chăm sóc người cha lớn bệnh tật, người nhị nương chân què và người cha nhỏ mù lòa nhưng lại nghiện rượu. Dù cuộc sống vất vả, Yến Hạ vẫn luôn lạc quan và yêu thương gia đình mình, đặc biệt là người cha lớn đẹp trai mà nàng hết mực kính trọng. Từng cử chỉ, lời nói, ánh mắt của các nhân vật đều được tác giả khắc họa tinh tế, thể hiện tình cảm gia đình ấm áp giữa những con người tưởng chừng bất hạnh.
Một bầu không khí bí ẩn bao trùm khi cha lớn của Yến Hạ bất ngờ xuất hiện và hỏi một câu đầy ẩn ý: “Nó muốn đi gặp ai?”. Câu hỏi này như một nút thắt mở ra những bí mật chưa được tiết lộ, báo hiệu một bước ngoặt trong cuộc sống của Yến Hạ. Nàng rời khỏi nhà và đến tửu lầu duy nhất trong trấn, nơi nàng thường lui tới. Trong không gian yên tĩnh của tửu lầu, Yến Hạ lặng lẽ quan sát, chờ đợi một điều gì đó sắp xảy ra. Sự xuất hiện của một người lạ từ nội viện càng làm tăng thêm phần kịch tính và tò mò cho câu chuyện.
Với lối kể chuyện chậm rãi, tập trung vào miêu tả nội tâm và xây dựng bối cảnh, “Vãn Thiền” hứa hẹn mang đến cho độc giả những trải nghiệm đầy mê hoặc. Việc sử dụng các từ ngữ thân thuộc như “nhị nương”, “cha lớn”, “cha nhỏ” càng làm tăng thêm sự gần gũi và chân thành cho câu chuyện. Tác giả khéo léo giữ kín tên riêng của các nhân vật chính, tạo nên sự tò mò và kích thích trí tưởng tượng của người đọc, khiến họ nóng lòng muốn khám phá những bí mật đằng sau thân phận thực sự của Yến Hạ và gia đình nàng. “Vãn Thiền” không chỉ là một câu chuyện về tình cảm gia đình, mà còn là một hành trình khám phá bản thân và những bí ẩn của thế giới võ lâm đầy màu sắc.