“Về Phía Mặt Trời” của Matthew Quick là một câu chuyện táo bạo và cảm động xoay quanh Pat Peoples, một cựu giáo viên lịch sử trở về nhà sau thời gian dài điều trị tại bệnh viện tâm thần. Cuộc sống của Pat hoàn toàn xáo trộn, anh phải đối mặt với những rối ren tâm lý và nỗ lực hòa nhập lại với gia đình. Trong hành trình tìm lại bản thân, Pat tình cờ gặp Tiffany, em dâu góa chồng của người bạn thân Ronnie. Cả hai đều mang những vết thương lòng và vấn đề tâm lý, dần hình thành một mối quan hệ kỳ lạ, vừa hài hước vừa xúc động. Matthew Quick khéo léo dẫn dắt người đọc vào thế giới nội tâm phức tạp của Pat, cho ta thấy mọi thứ từ góc nhìn méo mó nhưng cũng rất đáng yêu của anh. “Về Phía Mặt Trời” không chỉ là câu chuyện về sự lạc lõng và tổn thương mà còn là hành trình tìm kiếm hy vọng và tình yêu giữa những mảnh đời tưởng chừng như vỡ vụn.
Matthew Quick sinh năm 1973, là một nhà văn Mỹ được biết đến với những tác phẩm giàu cảm xúc. Lớn lên tại Oaklyn, New Jersey, một thành phố giàu truyền thống lịch sử, Quick tốt nghiệp đại học La Salle với hai bằng Văn học Anh và Sư phạm. Anh từng giảng dạy văn học tại trường trung học trước khi quyết định theo đuổi sự nghiệp viết lách chuyên nghiệp vào năm 2004. “Về Phía Mặt Trời” (tên gốc: “The Silver Linings Playbook”), cuốn tiểu thuyết đầu tay ra mắt năm 2008, đã nhanh chóng trở thành sách bán chạy nhất theo xếp hạng của The New York Time. Tác phẩm đã được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên vào năm 2012 bởi đạo diễn David O. Russell, gặt hái nhiều thành công vang dội, bao gồm tượng vàng Oscar cho nữ diễn viên chính Jennifer Lawrence. Đến nay, Quick đã xuất bản sáu tiểu thuyết, khẳng định vị thế của mình trong nền văn học đương đại. Ba trong số đó đã được dịch sang tiếng Việt, bao gồm “Về Phía Mặt Trời”, “Boy21” và “Chết đi cho rồi, Leonard Peacock”. Mỗi tác phẩm của Quick đều mang đến những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, tình yêu và sự đồng cảm, chạm đến trái tim người đọc bằng giọng văn chân thành và giàu cảm xúc.
Trích đoạn mở đầu của “Về Phía Mặt Trời” đưa người đọc vào thế giới nội tâm đầy biến động của Pat Peoples. Từ những chi tiết nhỏ như màu sơn móng chân của mẹ, đôi dép da quen thuộc, ta cảm nhận được sự quan sát tỉ mỉ và nhạy cảm của Pat. Anh tập luyện không ngừng nghỉ, đặt tất cả hy vọng vào việc tái hợp với người vợ Nikki. Sự xuất hiện của mẹ với lời đề nghị được về nhà đã khơi gợi những mâu thuẫn trong lòng Pat. Anh khao khát tự do, muốn thoát khỏi bệnh viện tâm thần với những bác sĩ và y tá mà anh cho là “ác ôn” và “xấu xa”. Nhưng đồng thời, Pat cũng lo sợ đối mặt với thực tại bên ngoài, với những người thân quen trong cuộc sống cũ. Cuối cùng, anh quyết định chấp nhận lời đề nghị của mẹ, bắt đầu một chương mới trong hành trình tìm lại chính mình. Đoạn trích cũng hé lộ những ám ảnh của Pat về Nikki, về việc tập luyện để lấy lại vóc dáng, và về việc viết nhật ký để ghi lại mọi chi tiết trong cuộc sống, hy vọng một ngày nào đó Nikki sẽ đọc được. Giọng văn của Quick vừa hài hước vừa chua chát, lột tả chân thực những suy nghĩ và cảm xúc hỗn độn của một người đàn ông đang vật lộn với bệnh tật và khát khao tình yêu. Việc Pat đọc “Gatsby vĩ đại” và những suy ngẫm của anh về cuốn tiểu thuyết càng làm nổi bật tâm trạng tuyệt vọng nhưng vẫn le lói hy vọng của nhân vật.