Trong một thế giới phân chia thành chín tầng trọng thiên, con người trải qua chín lần biến đổi để đạt đến đỉnh cao võ học, và ẩn sâu trong mỗi thanh kiếm là chín linh hồn mạnh mẽ. Võ Địch Kiếm Hồn, một câu chuyện đầy bi tráng và lãng mạn, xoay quanh số phận của một Đế Vương bị phản bội oan uổng, mang theo thanh Kiếm Cửu Tuyệt huyền thoại, quyết tâm san bằng trời đất để đòi lại công lý.
Từng là biểu tượng uy nghi của Đại Viêm Vương Triều, Vũ Mục Phủ giờ đây chỉ còn là một bãi hoang tàn, cỏ dại mọc um tùm che khuất những tàn tích đổ nát. Giữa khung cảnh tiêu điều ấy, một bóng người cao lớn đứng lặng lẽ, nỗi đau đớn hằn sâu trong đôi mắt. Từ căn phòng đổ nát vọng ra tiếng kêu thét đầy tuyệt vọng: “Cầm Tú Nhi, em đã dám tấn công bản tôn!”. Chàng trai nằm trên giường, thân thể đầy thương tích, run rẩy trong cơn đau thể xác lẫn tinh thần, chính là vị Đế Vương năm xưa.
Trên mảnh đất Thiên Diễn rộng lớn, con đường võ học trải dài từ Võ Đạo, Võ Sư, Linh Võ, Vương Võ, Tông Võ, Hoàng Võ, Tôn Võ, Thánh Võ, Thần Võ, cho đến đỉnh cao tối thượng là Đế Vương. Năm trăm năm trước, một thiếu niên tên Lâm Phong, chỉ với một thanh kiếm trong tay, đã bình định thiên hạ, đẩy lùi Ma Quật, tiêu diệt thế lực tà ác, trở thành một Đế Vương vĩ đại được người người kính ngưỡng. Trên hành trình đầy gian nan ấy, anh gặp gỡ Cầm Tú Nhi, một cô gái thuần khiết và lương thiện. Nhờ sự giúp đỡ tận tình của Lâm Phong, Cầm Tú Nhi cũng đạt đến cảnh giới Đế Vương cửu chuyển. Thế nhưng, bi kịch đã xảy ra khi Cầm Tú Nhi bất ngờ phản bội Lâm Phong, người đã từng hết lòng giúp đỡ cô, đẩy anh vào vực thẳm của sự đau khổ và tuyệt vọng.
Vụ phản bội tàn nhẫn này đã châm ngòi cho ngọn lửa báo thù trong tim Lâm Phong. Mang theo thanh Kiếm Cửu Tuyệt, anh quyết tâm trở lại, san bằng mọi bất công, đòi lại tất cả những gì đã mất. Hành trình của anh sẽ đầy rẫy chông gai và thử thách, nhưng cũng đan xen những khoảnh khắc tình yêu nồng cháy, mãnh liệt giữa chốn giang hồ đầy biến động. Hãy cùng theo dõi hành trình đầy kịch tính của Lâm Phong trong Võ Địch Kiếm Hồn của tác giả Thiết Mã Phi Kiều.